Nếu để nó tùy ý lan tràn, toàn bộ Tinh Tế sẽ bị bao phủ bởi thứ này mất.
Hơn nữa thứ này đi tới nơi nào, năng lượng nơi đó cũng đều bị nó hấp thụ hết.
Từng cái từng cái tinh cầu dần dần trở thành phế vật.
Ninh Thư nhìn ma đằng, nếu ai nắm giữ được thứ này, tức khắc sẽ trở thành kẻ thống trị, cùng thứ này đối địch, có cảm giác khá là hố cha.
“Đám người nhân loại đáng giận.”
Ninh Thư nghe được tiếng của ma đằng, là một cô nhóc, giọng của một loli cực đáng yêu.
Tim Ninh Thư nhảy dựng, giọng nói này sao nghe quen quen.
“Đội trưởng, ma đằng đang tức giận.” Một người đàn ông cau mày nói.
Ninh Thư lập tức nói với đội trưởng: “Đội trưởng, tôi nguyện ý xuất chiến.”
Đội trưởng nhìn cũng không nhìn Ninh Thư một cái, phất phất tay.
Ninh Thư đoán, chắc đội trưởng đã đồng ý, ra khỏi phi thuyền, bay về phía ma đằng.
Ninh Thư phóng lực tinh thần, “Tiểu Thảo, Tiểu Thảo……”
Ninh Thư không biết Tiểu Thảo còn nhận thức được cô không, chỉ có thể thử nói chuyện với con bé.
“Cô là ai?” Một sợi dây đằng to như cánh tay cuốn lấy eo Ninh Thư, kéo cô đi.
“Cô là ai, sao cô lại biết tên của tôi, linh hồn của cô có chút quen thuộc.” Tiểu Thảo mê mang nói.
“Bé là triệu hoán thú, ta là triệu hoán sư, nhớ không?” Ninh Thư hỏi.
“Sớm đã quên.” Tiểu Thảo không khách khí nói, trực tiếp ném Ninh Thư ra.
Ninh Thư:……
Tính cách loli nhỏ từ khi nào lại thành tsun thế này?
“Thật đã quên?” Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784598/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.