Dịch: Gin
Vivian cảm thấy như giấc mơ vậy, giờ đây cô bé và mọi người sắp rời xa tinh cầu Selde đầy thổng khổ, giãy giụa.
Vivian nhìn Alvis, trong mắt đầy sùng bái và kính trọng.
Alvis nhìn Vivian, nhẹ nhàng nói: “Nghỉ ngơi chút đi.”
Vivian ngơ ngác xoay người rời khỏi phòng điều khiển.
Alvis quay đầu nhìn Ninh Thư, đối diện với ánh mắt của Alvis, Ninh Thư bỗng có cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Bầu không khí ngưng tụ, hiện giờ trong phòng điều khiển chỉ còn sót lại mỗi cô và Alvis.
Ninh Thư nhếch nhếch khóe miệng cười toe toét, “Chị cũng muốn đi nghỉ một chút.”
“Chị, em có vài lời muốn nói với chị.” Alvis nói, ngón tay nhấn một cái nút.
Ninh Thư ngẩng đầu nhìn thấy một lồng sắt đang chụp xuống người cô.
Ninh Thư túm lấy lồng sắt, kết quả bị một dòng điện có điện thế lớn mạnh mẽ len lỏi vào cơ thể của cô, khiến cả người Ninh Thư tê liệt.
Alvis nhìn Ninh Thư không ngừng gạt tay, lên tiếng “ Chị không giống với người chị trong trí nhớ của tôi.”
Ninh Thư nhe răng trợn mắt nói: “Cậu cũng chẳng giống em trai trong trí nhớ của tôi.”
“Có khổ sở, đau đớn và oán hận không?” Alvis nói.
Ninh Thư dứt khoát ngồi xếp bằng trên mặt đất, cơ thể bị điện giật đau tới từng chân tơ kẽ tóc.
“Chị ơi, chị có thấy khó chịu không?” Alvis hỏi
Ninh Thư gật đầu, “Khó chịu, muốn khóc.”
“Nhưng nhìn biểu hiện của chị lại không đau đớn và tuyệt vọng như lời chị nói.” Alvis nói.
“Bị em trai đối xử thế này, tất nhiên chị sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784590/chuong-1277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.