Mỗi khi Ninh Thư ra khỏi nhà lại bắt gặp La Giang đi đổ rác.
Nhìn La Giang cầm bịch rác, Ninh Thư cũng bắt đầu hoài nghi có phải La Giang bị người nào đoạt xá không.
“Nhóc Đóa, đi học đấy à?” La Giang hỏi.
Ninh Thư gật đầu, chăm chú quan sát La Giang.
Mặt mũi La Giang tiều tụy, cặp lông mày lúc nào cũng nhíu chặt sắp nhập thành một dòng kẻ.
Giống như gặp phải chuyện gì rất khó quyết định.
Đối với cái nhìn đánh giá của Ninh Thư, La Giang có chút cuống quít tránh né.
Ninh Thư nheo mắt, trong lòng hắn có điều gì gây hốt hoảng?
Mẹ La ra cửa thấy Ninh Thư, cười hỏi: “Con đi học à?”
Ninh Thư nói: “Dạ vâng.”
Ninh Thư đáp một tiếng, nhìn mẹ La.
Ấn đường mẹ La đã biến thành màu đen, nhìn như đang có vận rủi cực xấu quấn lấy thân.
“Mẹ, mẹ vào nhà đi.” La Giang đẩy mẹ hắn vào nhà.
Đóng cửa lại, sau đó đi xuống lầu đổ rác.
Ninh Thư đi đằng sau, soi mói La Giang đang cầm mấy bịch rác phía trước.
Cuối cùng thì tên La Giang đang tính làm cái quái gì đây?
Trong lòng Ninh Thư có nghi hoặc, nhưng vẫn đi học.
La Giang ném rác xong, nhìn người đi lại trong công viên của tòa nhà già trẻ gái trai, có cả trẻ con, nam nữ đủ cả.
Hắn hỏi hệ thống: “Vì sao bắt buộc phải đổi mạng của ba mẹ ta, chứ không phải của những người khác?”
Trên thế giới này có bao nhiêu người, bao nhiêu linh hồn cơ mà.
Hệ thống lạnh lùng nói: “Trao đổi đồng giá, thế nào, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784568/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.