Ninh Thư tạm thời đến trường đi học trước, hiện giờ chưa nghĩ ra được biện pháp thích hợp chỉ có thể án binh bất động.
Chờ đến lúc La Giang cảm thấy bản thân sắp thành công, cô lại ra tay, mới khiến cho đối phương cảm nhận được thế nào là từ thiên đàng rơi xuống địa ngục.
Bây giờ Ninh Thư còn chưa hiểu hết được những công dụng khác của hệ thống kia.
Liệu nó có khả năng chữa trị trong nháy mắt?
Sau khi tan học, Ninh Thư cưỡi xe đạp tung tăng đi về, chợt nhìn thấy đám chó hoang bên đường.
Trên người mấy con chó, lông dày rậm rạp, dính đầy máu, chỉ nhìn cũng nổi hết da gà.
Bọn chúng tụ tập ở công viên lục thùng rác kiếm đồ ăn, gầy yếu, chỉ còn da bọc xương.
Ninh Thư dừng xe lại, lấy bánh mì trong ba lô ném cho mấy con chó.
Thấy có đồ ăn, mấy con chó nhào lên, điên cuồng cắn nhau tranh giành, cuối cùng một con có hình thể không lớn lắm giành được nhiều nhất, mấy con khác chia nhau nửa còn lại.
Ninh Thư xuống xe, nhìn chằm chằm vào chú chó này, thử liên hệ với nó, “Bạn nhỏ.”
Nó kêu lên gâu gâu, âm thanh chứa đựng sợ hãi kèm theo sự vui sướng.
Có rất nhiều người không thích chó hoang, bởi có lẽ do chúng vừa dơ bẩn vừa dễ truyền bệnh.
Ninh Thư nhìn đám chó, híp mắt lại rồi đột nhiên nở nụ cười.
Cơ mà Ninh Thư cũng không dừng lại quá lâu, tiếp tục leo lên xe trở về nhà.
Từ đó mỗi lần đi ngang qua công viên, Ninh Thư sẽ ngồi tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784556/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.