Dịch: Bunnycrusher
Ninh Thư nhìn Đại Tư Tế hỏi: “Tình huống của các người, chẳng lẽ chưa từng tìm cách giải quyết?”
Trong lòng Ninh Thư vẫn nhớ mãi không quên kết giới thạch đang nằm yên lặng trong tông miếu, nếu có thể một mũi tên trúng hai con nhạn là quá tốt.
Có càng nhiều kết giới thạch, cấu trúc thế giới càng vững chắc hơn.
Đại Tư Tế nói: “Chúng ta tìm được cách giải quyết, đó là khi nào ra ngoài thì bôi thảo dược đó.”
Ninh Thư: ….
“Ý của ta là, có thể do các ngươi tự ám thị bản thân, chứ thật ra các ngươi có thể phơi nắng được.” Ninh Thư nhún vai.
Đại Tư Tế lắc đầu, “Tổ tiên cũng đã từng thử qua rồi, người đặt hài tử mới sinh mấy tháng dưới ánh mặt trời, cuối cùng đứa trẻ ấy chết mất, một hài tử nhỏ như vậy, linh trí còn chưa khai hóa, không giống như người lớn có cảm xúc, biết sợ hãi, nhưng vẫn chết đi.”
Ninh Thư: ….
Đứa nhỏ, nếu không phải vấn đề về ăn uống, chỉ có thể nói là vấn đề bẩm sinh.
Ninh Thư nuốt nước bọt, tâm nghẽn lại, “Cũng đã bao nhiêu năm trôi qua, các ngươi đã tìm được nguyên nhân chưa?”
“Không tìm được.” Đại Tư Tế lắc đầu, “Được một cái là tìm ra được chút thảo dược, có thể tạm thời bảo hộ chúng ta trước ánh nắng mặt trời.”
Ninh Thư mắt trợn trắng tới không nhìn thấy đồng tử.
Không, ta không…
Mỗi lần đi ngang qua tông miếu, Ninh Thư đều không nhịn được thở dài đấm ngực.
Hoàn toàn đoạn tuyệt tư tâm này thôi, thôn dân ở đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784546/chuong-1233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.