Dịch: Bunnycrusher
“Đây là Minh Châu, tặng cho ngươi, coi như là thù lao.” Ánh mắt của nữ tử dính chặt trên hạt châu, nói xong mới lẳng lặng dời đi.
Rõ ràng là cực kì để ý hạt châu, vì sao lại muốn tặng không cho cô.
Ninh Thư cúi đầu nhìn hạt châu trong lòng bàn tay, trả lại cho nàng, “Không cần đâu, tính ra ta cũng chẳng làm gì cả, không cần phải trả thù lao cho ta.”
“Ngươi nhận đi, coi như, ….” Nữ tử nhìn Trăn Trăn trên lưng Ninh Thư, “Coi như là lễ vật ta tặng đứa nhỏ này.”
Không quen biết nhau mà có thể tặng lễ vật quý đến vậy sao, hơn nữa thứ này có thể sánh ngang được với cống phẩm rồi.
Bao nhiêu người chỉ vì một hạt châu hoàn mỹ sẵn sàng nhảy vào núi đao biển lửa tìm kiếm một lần lại một lần.
Đã vậy đây lại còn là một viên trân châu chất lượng cao đến vậy.
Ninh Thư chưa bao giờ tin có miếng bánh nào từ trên trời tự động rớt xuống.
Có mà mỡ đấy mà húp nhé cưng.
“Vô công bất thụ lộc, ta không cần.”
Ninh Thư trả hạt châu lại cho nữ tử xong lập tức rời đi.
Nữ tử vô cùng kinh ngạc.
Thôn trưởng tay cầm chén cháo đột ngột đi vào, trong cháo còn có vài cọng rau dại.
Nữ tử nhận lấy không lộ vẻ ghét bỏ, còn tặng trân châu cho thôn trưởng, nói là thù lao.
Cả đời thôn trưởng chưa bao giờ thấy qua viên trân châu nào lớn tới như vậy, tay xoa xoa quần áo, cảm tạ liên tục, cẩn thận nhận lấy trân châu.
Có được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784541/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.