Dịch: Bunnycrusher
Ninh Thư kinh ngạc tò mò chạm vào lá chắn, cảm giác rất mềm mại, chẳng khắc gì lá chắn đang bao phủ Lý gia.
Cho nên tình hình lúc này là cô bị nhốt rồi, có phải không.
Chưa kịp phòng bị gì đã bị nhốt lại rồi.
Tới tận bây giờ Ninh Thư vẫn chưa biết được thứ này là gì.
Lý Tam Lang đứng trước mặt Ninh Thư, mặt đối mặt với Ninh Thư, từ bên ngoài nhìn vào giống như bị ngăn cách bởi một khối pha lê.
Ninh Thư rụt rụt đồng tử, hiện giờ cô không chỉ bị nhốt, mà dường như Phật châu cũng đã không còn khả năng uy hiếp Lý Tam Lang được nữa rồi.
Lá chắn này có lẽ đã ngăn cách lực lượng của Phật châu.
Ninh Thư nhìn chằm chằm khuôn mặt tái xanh của Lý Tam Lang, nhịn không được hỏi: “Chuyện này là sao?”
Là do bản thân thiếu sót rồi.
Lý Tam Lang nhìn Ninh Thư cười cười, “Hiện tại ngươi chạy không thoát đâu.”
Ninh Thư thấy Lý Tam Lang không trả lời câu hỏi của mình, đành tự mình sờ soạng.
Đây là một không gian bị phong bế, căn bản không hề có chút khe hở nào.
Ninh Thư lo sợ, sợ rằng không khí bên ngoài không thể lưu thông với bên trong, bản thân sẽ nhanh chóng chết vì thiếu không khí.
Ninh Thư dứt khoát ngồi xuống xếp bằng, không dám làm động tác mạnh nào, bằng không sẽ tiêu hao hết không khí trong này.
Lý Tam Lang nhìn Ninh Thư nói: “Tối nay chúng ta viên phòng đi.”
Ninh Thư: …
Tới lúc này rồi vẫn còn nhớ thương không quên cái vụ viên phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784533/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.