Dịch: Moringa
Lúc trước Ôn Lương vì thiếu ăn mà da dẻ vàng như sáp nến, nhưng giờ đây tạp chất trong cơ thể được thanh lọc, sắc da lập tức trở nên trắng trẻo hơn rất nhiều.
Mặt mũi trắng trẻo, má còn phơn phớt hồng, khiến khuôn mặt cậu nhóc đẹp lên không ít.
Đúng là một trắng che ba xấu.
Ninh Thư mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm con thỏ, không có lửa, ăn sống à?
Ninh Thư tỏ vẻ cho dù bản thân có biến thành động vật nhưng vẫn rất chú trọng khẩu vị.
Ôn Lương gian nan lột da con thỏ, cũng xử lý sạch sẽ phần nội tạng.
Ninh Thư đào hố tuyết, chôn hết nội tạng xuống, mùi máu tươi dễ dẫn những động vật ăn thịt khác tới, như sói chẳng hạn.
Ninh Thư cũng không biết nơi này có yêu thú hay không.
Làm xong mọi việc, Ôn Lương mới phát hiện một vấn đề, cậu nhóc không mang đồ đánh lửa theo người.
Lúc trước chạy trốn quá gấp gáp, nên quên không cầm theo.
Ôn Lương rối rắm nhìn con thỏ đầy máu.
Sau đó Ôn Lương nảy ra ý tưởng, cầm hai cục đá ma xát với nhau, định tạo ra lửa.
Ninh Thư nằm một bên, nhìn Ôn Lương tự xử.
Ôn Lương loay hoay một lúc lâu cũng chẳng thu được gì, đành ném hai cục đá qua một bên.
Ôn Lương đăm đăm nhìn con thỏ, sau đó dùng sức xé một chân thỏ đặt trước mặt Ninh Thư.
Sau đó lại xé tiếp chân nữa, rồi đưa cái chân đầm đìa máu lên miệng.
Ninh Thư:……
Móa, định ăn sống nuốt tươi thật đấy à.
Ôn Lương đưa lên miệng vài lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784490/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.