Dịch: Gin
Ninh Thư không biết Dạ Hoa tìm mình có việc gì, ngồi phía dưới Dạ Hoa, hỏi: “Giáo chủ kêu thuộc hạ tới có chuyện gì không ạ?”
“Nơi này không có người khác, muội có thể gọi ta là huynh trưởng.” Dạ Hoa đổ một chén trà, đưa lên miệng uống.
“Muốn uống trà, thì tự rót lấy.” Dạ Hoa nói.
Ninh Thư gật gật đầu, đổ một chén trà chậm rãi uống, có thị nữ bưng đồ ăn lên.
“Cũng đã lâu lắm rồi chưa ăn cơm cùng nhau, hôm nay cùng ăn đi.” Dạ Hoa nói.
Ninh Thư: →_→
Ngày thường thì không để ý gì tới cô, nghĩ gì hôm nay lại muốn mở tiệc liên hoan ăn uống thế này?
“Cảm ơn ca ca.”
“Ăn đi.”
Ninh Thư cầm đũa lên, Dạ Hoa không nói lời nào, Ninh Thư cũng không mở miệng, chỉ có tiếng chén đũa va vào nhau.
Có điều thức ăn của giáo chủ cũng ngon thật.
“Hồng Diệp, nghe nói muội đánh bại Triệu Bác?” Dạ Hoa không để ý hỏi.
“Đúng ạ.” Đây là việc nhiều người chứng kiến, Ninh Thư cũng không định che dấu.
Dạ Hoa buông đũa, nhấp một ngụm trà, “Ta nhớ rõ muội bắt đầu luyện võ năm bảy tuổi, cho tới bây giờ luyện võ cũng chỉ được tám năm, sao có thể đánh bại Triệu Bác được.”
“Vì muội đang tu luyện một bí tịch cực kỳ lợi hại.” Ninh Thư nói thẳng.
“Bí tịch gì, từ đâu muội có được?” Dạ Hoa cầm đũa, gắp đồ ăn.
“Ca ca, ca có biết sau núi của Thánh Ma Phong có một cái sơn động, muội ở trong đó tìm được một quyển bí tịch và một bộ xương trắng.” Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784457/chuong-1144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.