Dịch: Gin
Tuệ Cực hành Phật lễ, “Nếu thí chủ không có việc gì, tiểu tăng xin cáo lui.”
Tiểu hòa thượng xoay người mở cửa, lại phát hiện cửa bị khóa từ bên ngoài, mở không được.
“Tiểu sư phụ, gương mặt cùng dáng người của ngươi, làm hòa thượng thật đáng tiếc, hay là đi theo công tử ta đây, ta đảm bảo sẽ cho sư phụ ăn sung mặc sướng, sung sướng vô cùng, so với làm hòa thượng khá hơn nhiều.”
Tên đầu heo đáng khinh xoa xoa tay bước tới gần tiểu hòa thượng.
Tuệ Cực lạnh giọng nói: “Công tử xin tự trọng, tiểu tăng là người trong Phật môn, chẳng lẽ công tử muốn khinh nhờn Phật Tổ sao?”
Tên nam nhân đáng khinh cả người như trúng bệnh sốt rét, “Giọng nói thật dễ nghe, dễ nghe, sư phụ lại nói, lại nói tiếp đi…”
Ninh Thư:…
Tiểu hòa thượng đây là gặp phải nam nhân háo sắc, hơn nữa lại là đoạn tụ.
Tên nam nhân đáng khinh nhào tới chỗ Tuệ Cực, Tuệ Cực đá một cước vào bụng của hắn, bụng tên đó run lên, đẩy Tuệ Cực lui về phía sau hai bước.
Ninh Thư nhướng nhướng mày, tên nam nhân đáng khinh này thế mà lại có võ.
“Có tình thú, ta thích chơi như vậy.” Nam nhân đáng khinh vươn tay túm chặt cánh tay của Tuệ Cực, hai người lập tức so tài võ công.
Ninh Thư nhịn không được che che đôi mắt, võ công của tiểu hòa thượng thật đúng là không tốt.
Vốn dĩ cho rằng nhóc khiêm tốn, nhưng không nghĩ rằng công phu của nhóc thật sự lại cùi tới vậy.
Rất nhanh Tuệ Cực đã bị khống chế.
Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784453/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.