Dịch giả: Moringa
Ninh Thư thật sự không muốn nghĩ tới chuyện mình đã chạy khỏi huyệt mộ rồi còn phải đánh đấm cùng Hạn Bạt lần nữa, sau này nàng nhất định phải thêm nhiều giá trị may mắn hơn.
Ninh Thư thấy vận mệnh của bản thân thật nhấp nhô, lắm chông gai, trên đời này người đen đủi như nàng đúng là có một không hai, nhất định, nhất định phải thêm thật nhiều giá trị may mắn. ಥ◡ಥ
Hạn Bạt kêu khục khục trong cổ họng, nhìn Ninh Thư chằm chằm, vẫn chẳng hiểu nó muốn nói cái quái gì nữa.
Ánh trăng chiếu trên người Hạn Bạt, nó dần hấp thu tinh hoa mặt trăng.
Quốc sư thật sự đã chết, còn Hạn Bạt trước mắt đây, chỉ là giống loài khác mà nơi dưỡng thi tạo ra, một sinh vật không có trí tuệ, hành động chỉ dựa theo bản năng.
Cơ mặt Ninh Thư run lên nói với nó: “Ngươi cứ hút máu tiếp đi, ta không quấy rầy ngươi.”
Ninh Thư điều động khí kình, co giò lên biến nhanh như một cơn gió.
Hạn Bạt cũng chạy đuổi theo Ninh Thư.
Ninh Thư quay đầu liền nhìn thấy Hạn Bạt đang chạy song song với mình.
Ninh Thư:…
Rốt cuộc mày muốn gì đây.
Ninh Thư dừng bước, nhìn chằm chằm Hạn Bạt, đúng là đánh không chết bỏ chạy cũng chẳng xong.
Hạn Bạt đi về phía Ninh Thư, nàng vội vàng giơ lá bùa lên, Hạn Bạt vươn móng vuốt đen nhánh về phía Ninh Thư.
Cháy nhà mới ra mặt chuột hả?.
Ninh Thư vội vàng lùi về phía sau, bóp pháp quyết, giơ bùa lên.
Ninh Thư thầm run trong lòng, nàng có cảm giác hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784406/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.