Dịch: Vong Hồn
Lê Cửu Ca lấy một đóa hoa từ sau lưng ra:”Tặng cho ngươi.”
Ninh Thư cũng hơi bất ngờ, giờ đang là giữa mùa đông, hắn lấy đâu ra hoa vậy?
“Cảm ơn.”Ninh Thư tiếp lấy bông hoa “hoa này ngươi lấy từ đâu?”
“Ngươi đoán.” Lê Cửu Ca nháy mắt, nhưng ngay lập tức thay đổi sắc mặt, nghiêm trang, cầm tiền giấy ném vào chậu than.
Ninh Thư cũng nhìn về phía quan tài bằng gỗ nạm tơ vàng kia, trong lòng dâng lên một cỗ bi thương khó tả. Đây chắc là cảm xúc của Phương Ngọc Lan. Người nằm bên trong là phụ thân của nàng, đột nhiên bị nhiễm dịch bệnh mà chết.
Ninh Thư quay sang Lê Cửu Ca hỏi:”Ngươi gặp cha ta như thế nào?”
Nhưng Lê Cửu Ca vẫn không thay đổi sắc mặt, coi như không nghe thấy lời nàng.
Xem ra là không tiện nói ra, quả nhiên, việc này không chỉ đơn giản như bề ngoài.
“Ta chỉ tùy tiện hỏi, ngươi không trả lời cũng được” Ninh Thư cầm que gỗ chọt chọt cho rơi bớt tàn trên bấc đèn dầu, chiếc đèn này phải được thắp sáng liên lục cho đến lúc đưa tang, không thể bị tắt.
Quan tài đặt trong nhà đủ ba ngày, đến lúc đưa tang, Mạc Tuyệt Trần trước đó không biết chạy đi đâu cũng đã trở lại.
Cố Duệ là người đưa linh cữu.
Ninh Thư cùng Mạc Tuyệt Trần và Lê Cửu Ca đi sau. Nàng trộm liếc Mạc Tuyệt Trần, móa nó, mặc áo tang mà nhìn cũng đẹp đến mức yêu nghiệt như vậy?
Địa điểm để mai táng lão gia tử là một nơi phong thủy bảo địa đã được tuyện chọn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784378/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.