Dịch giả: Vong Hồn
Biên: Vong Mạng
Đối mặt với ánh mắt của Phi Phi, Trái tim của Đường Dục đột nhiên co rút đau đớn, dường như bị con bọ cạp chích cho một cái vào đó vậy. Trong lòng anh ta đầy phẫn nộ, quay lại gằn từng chữ với Ninh Thư: “Xin lỗi Phi Phi ngay lập tức”.
“Xin lỗi á? Nó là cái quái gì mà em phải xin lỗi, cái loại không biết điều như nó ăn đòn là đáng lắm”. Ninh Thư cũng cực kỳ ngang ngược mà đáp, mặt thì cũng vênh vênh lên nhìn lại Đường Dục.
Ừ thì đằng nào chẳng mang tiếng ác rồi, bà đây diễn luôn vai ác cho xem chứ mất gì phải giả vờ thùy mị nết na cho mệt.
“Ôn Hàm Lôi, trước đây anh tưởng em chỉ là kiểu phụ nữ nông cạn, xem ra bây giờ mới biết, em không chỉ nông cạn mà còn độc ác nữa”. Đường Dục bị thái độ vênh váo của Ninh Thư làm cho phát điên, thật sự quá sức chịu đựng rồi.
“Ờ đấy, em nông cạn đấy, em độc ác đấy, em đánh con bé đấy, rồi sao? “. Ninh Thư nhe răng cười, giờ là không cần cái gì mà giữ hình tượng với anh ta nữa rồi, xõa thôi.
Nhược điểm của Ôn Hàm Lôi chính là quá yêu Đường Dục, vì thế anh ta luôn dùng điều đó để đối phó cô. Chỉ tiếc, ‘Ôn Hàm Lôi’ bây giờ là Ninh Thư chứ không phải nguyên chủ, vậy nên dăm ba cái chiêu đối phó đó của Đường Dục, cơ bản là vô hiệu.
Ninh Thư không yêu anh ta, nên anh ta có làm gì cũng không ảnh hưởng được đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784366/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.