Tiểu Thảo lơ lửng bay trên không trước cửa Mục gia, vươn ra vô số dây cỏ, quấn quanh đại trạch của Mục gia, dây cỏ còn vươn vào tận trong phòng.
Bàn ghế ở trong phòng, các loại đồ sứ quý giá, thi họa đều bị phá hỏng không còn thứ nào lành lặn.
Toàn bộ đại trạch của Mục gia đều bị dây cỏ quấn chặt, chỉ cần Tiểu Thảo dùng sức, thì có thể nhổ tận gốc toàn bộ đại trạch Mục gia.
“Á…”
“Á…”
Tiếng kêu thét liên tục vang lên từ trong nhà Mục gia.
“Nhạc Song Song, ngươi làm vậy là có ý gì, bổn soái không đến tìm ngươi, ngươi lại tự mình mò tới, lại còn phá hư đại trạch của Mục gia, ngươi đừng ức hiếp người quá đáng.” Mục nguyên soái đứng trên lưng điểu sư, đôi cánh của điểu sư khẽ phe phẩy.
Phía sau Mục nguyên soái là đội quân điểu sư, nhìn chằm chằm về phía Ninh Thư đầy cảnh giác.
Tiểu Thảo thu lại dây cỏ, lúc đang rút dây về, không may đụng trúng một cột trụ, khiến cột trụ gãy đôi.
“Lỡ tay, lần sau sẽ không như vậy.” Tiểu Thảo vội vàng nói: “Hiện tại ta vẫn chưa hoàn toàn điều khiển được toàn bộ số dây cỏ.”
“Ngươi hãy cố gắng rèn luyện đi.” Ninh Thư nói.
Ninh Thư nhìn Mục nguyên soái, nói một cách lạnh lùng: “Là cháu của ngài tự ý đến tìm ta gây chuyện, ngày trước các người cũng đến phá nát nhà của Nhạc gia, bây giờ ta đến trả thù các ngươi.”
Có thực lực thì mới có năng lực báo thù.
Mục nguyên soái vẫn giữ gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị: “Đừng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784350/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.