Họ vừa chạy khỏi đầm Bích Ba Hàn, nhưng bây giờ muốn ra khỏi Viên Mệnh Sơn cũng là điều không đơn giản, xung quanh khắp nơi đều là ma thú lợi hại, chỗ nào cũng đều nguy hiểm đến tính mạng.
Trên trời dưới đất, dưới nước đều có những thứ nguy hiểm.
Gần ba mươi binh lính đi cùng đã chết, chỉ còn sót lại Ninh Thư và tên mặt sẹo này.
Bôi lọ thuốc nước đuổi ma thú lên người, Ninh Thư cảm giác đầu óc bị choáng váng vì mùi thối, dưới chân hơi rung rung, có vẻ như trận chiến vẫn chưa kết thúc, thỉnh thoảng lại có tiếng gấu rống lên.
Ma thú cường đại vẫn đang chiến đấu, những con ma thú còn lại đều trốn hết, khiến cho xung quanh yên tĩnh lạ lùng.
Chờ đến khi tiếng động nhỏ dần, Ninh Thư mới có ý định quay trở lại đầm Bích Ba Hàn.
Chạy một vòng cuối cùng lại trở về chỗ cũ.
“Quá nguy hiểm, chúng ta hãy nghĩ cách thoát ra ngoài.” Tên mặt sẹo nói, gương mặt không đồng ý.
“Ta thấy bây giờ ở đầm sẽ an toàn hơn.”
Nơi mà ma thú cường đại từng chiến đấu chắc chắn sẽ để lại dấu tích của chúng, những con ma thú khác sẽ không dám lại gần.
Chạy một vòng chẳng thu hoạch được cái gì, giờ lại quay về điểm xuất phát.
Nếu như ma thú chết, thì có thể lấy được vài thứ từ nó.
Ba con ma thú đều rất mạnh, nếu như một con chết thì họ kiếm hời rồi.
Tên binh lính mặt sẹo nhìn Ninh Thư đang có ý muốn quay lại đầm, gương mặt cộc cằn của hắn lộ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784321/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.