Ninh Thư thấy Trang phi nhìn mình bằng ánh mắt vô cùng đáng thương. Thật sự không còn gì để nói, người thì đã dâng tới tận địa bàn của nàng ta rồi, kết quả vẫn bị cướp giữa đường, thế này thì trách ai bây giờ đây.
"Nương nương, người xem Chu tiểu nghi chỉ là một thất phẩm tiểu nghi mà dám làm trò trước mặt bao nhiêu tỷ muội khiến người phải khó xử." Trang phi nhéo khăn tay, mặt mày méo xệch nói với Ninh Thư bằng giọng vô cùng cặm phẫn và tức tối.
Ninh Thư uống một ngụm trà, chép chép miệng, trong hoàng cung đúng là toàn thứ xịn.
"Nương nương, thần thiếp không phải khích bác để gây chia rẽ mà là do Chu tiểu nghi thật sự quá đáng lắm rồi." Trang phi thấy Ninh Thư lại ngẩn người ra liền nói tiếp.
"Ừ." Ninh Thư đặt chén trà xuống: "Chu tiểu nghi người trong cung của ngươi, ngươi ngay cả người trong cung của mình cũng không quản được, còn có mặt mũi đến trước mặt bản cung cáo tội. Trở về cố gắng dạy bảo người của ngươi cho tốt."
Thân là chủ nhân một cung, là phi tần tứ phẩm mà lại không quản nổi một tiểu nghi thất phẩm, nếu là Ninh Thư, cô tuyệt nhiên là không có mặt mũi nào đi cáo tội người ta.
"Nương nương, người chưa nhìn thấy cái bộ dạng dụ dỗ của nàng ta đó thôi. Thần thiếp phải làm thế nào để quản đây, thần thiếp cũng mất mặt lắm chứ nhưng thần thiếp thực sự không còn cách nào khác." Trang phi vẻ mặt u sầu, nói tiếp: "Thần thiếp ngu dốt không biết nên dạy dỗ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784289/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.