"Chị chờ chút, em đi gọi Trương An." Người phụ nữ vội vã nhìn Ninh Thư, còn ân cần nói thêm: "Chị ngồi ở trên ghế sofa, có hoa quả, chị ăn trước đi."
Người phụ nữ vào nhà, vỗ vỗ Trương An còn đang ngủ: "Chị của anh đã trở về."
"Ai?" Trương An ngủ mơ mơ màng màng, hơi nghi hoặc mà hỏi lại.
"Chị của anh." Người phụ nữ hưng phấn nói: "Đừng ngủ nữa mau dậy đi."
"Trở về thì đã trở về rồi, chắc là không sống được ở bên ngoài nữa." Trương An không thèm để ý rồi kéo lấy chăn.
"Dốt lắm, trên người chị của anh đều là hàng hiệu, quần áo trên người và túi xách đều đẹp lắm, mau dậy đi." Người phụ nữ kéo Trương An.
Trương An vừa nghe xong, sửng sốt một chút: "Làm sao có thể."
"Anh dậy là biết."
Trương An vội vàng tỉnh dậy mở cửa nhìn Ninh Thư trong phòng khách, dụi dụi con mắt giống như không dám nhận, người phụ nữ này thật sự là chị của hắn sao?
Người này vốn không phải có được không, cách biệt một trời như thế.
"Chị, chị đã trở về rồi." Trương An đi tới chỗ Ninh Thư nói, chứng kiến đứa nhỏ rúc vào trong ngực Ninh Thư, lập tức xuýt xoa một tiếng: "Em bé đã lớn như vậy sao, bé à, cậu là cậu của con."
Ninh Thư ừ một tiếng, lãnh đạm lên tiếng hỏi: "Cha mẹ đâu?"
"Mẹ đi mua thức ăn, cha đi tản bộ." Trương An lập tức nói, bị khí thế trên người Ninh Thư chèn ép nên cả người có vẻ vô cùng câu nệ, đánh giá Ninh Thư từ trên xuống dưới.
"Chị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784270/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.