Kẻ mạnh thì sống sót sao?
Đây là vì cướp đồ nên tìm một cái cớ mạnh mẽ.
"Kẻ mạnh thì được, lời này ta tán thành." Ninh Thư gật đầu, Phượng Thanh Thiển tự mình dâng ra linh hồn để phản kích, nên bây giờ người phải cút ra khỏi cơ thể này là ngươi.
"Cô thích mắng chửi người như thế sao?" Ninh Thư lạnh nhạt nói: "Như cô cái gì cũng dám nói thì chứng tỏ là kẻ mạnh ư?"
Anh Túc cười nhạt một cái: "Dám nói cũng là một loại bản lĩnh, một kẻ như cô có đánh cũng không dám nói, đáng bị người đời bắt nạt."
Ninh Thư chỉ cười ha ha hai tiếng, nói cho ngươi biết, chó không sủa thì lúc cắn người mới lợi hại.
Á đù! Sao lại tự chửi mình thế!
Ninh Thư trở lại sân, bảo Phái Lam thu dọn đồ đạc chuyển đến Lan Uyển sống.
Cô rất không muốn chọc đến Tín Vương.
Gọi Lan Uyển là do trong sân trồng đầy hoa lan, sân vẫn được coi là khá tốt.
Ninh Thư liền chuyên tâm ở lại đây.
Ninh Thư nói với Phượng Xương muốn ra ngoài đi dạo một chút, hít thở không khí.
Phượng Xương sờ sờ ria mép thô cứng của chính mình, trực tiếp nói ngươi đang có bệnh không nên đi lung tung!
Ninh Thư:...
Nhưng Ninh Thư không quan tâm bước ra khỏi cửa đi mất, đi mua bút chu sa và một ít chu sa.
Loại tình huống này Anh Túc nói cho cùng là ác quỷ bên cạnh, dùng thủ đoạn của đạo sĩ Mao Sơn để đối phó, 2333 nói công đức có thể tiêu trừ nghiệp chướng Anh Túc, nhưng cô sẽ không dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784234/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.