Ôn Ngọc bắt được cánh tay của Bạch Y Xảo, trầm thấp hỏi: "Cô thật phải đi sao?"
Bạch Y Xảo đẩy tay Ôn Ngọc ra, nói rằng: "Ôn Ngọc, ngươi đối với ta tốt ta biết, thế nhưng cảm động không phải cảm tình, ngươi sẽ gặp được cô gái ngươi thật lòng thích."
Ôn Ngọc mím chặt môi: "Lẽ nào cô cảm thấy Phương Dũng còn có thể cưới cô một lần nữa sao?"
"Bất luận thế nào, người mà ta yêu đều là Phương Dũng." Bạch Y Xảo kiên định nói.
Ôn Ngọc nhất thời không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Như vậy mong cô được hạnh phúc, về sau cho dù gặp cô, ta cũng sẽ làm bộ không biết, chúng ta chỉ là người xa lạ."
"Ôn Ngọc, là ta có lỗi với ngươi." Bạch Y Xảo ôm lấy hông của Ôn Ngọc, nước mắt làm ướt lồng ngực của Ôn Ngọc.
Trước khi đi, Bạch Y Xảo còn làm ra hành động mờ ám như vậy.
Bạch Y Xảo nghe được lúc nào Trần Nhị Muội trở về đại đô.
Ở lại nhà hai ngày, Ninh Thư liền mang theo cha mẹ nhà họ Trần, và một ít người nhà tướng sĩ trong thôn đi đến đại đô.
Một ít tướng sĩ đã hy sinh, Ninh Thư cũng bù đắp rồi.
Cha Trần và Lý thị đã sớm muốn gặp Trần lực, Ninh Thư vừa nói muốn đến đại đô, hai người cũng không phản đối, làm thịt hết gia súc nhà nuôi, cho thị vệ hộ tống Ninh Thư trở về ăn, còn bày yến hội mời người cả thôn ăn.
Ninh Thư mang theo hai người đến trấn trên mua y phục tốt, mua một tí đồ trang sức cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784215/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.