Lúc không có chuyện gì làm, Ninh Thư ghi lại những tri thức mình biết là thích hợp với việc chữa bệnh lúc hành quân thời cổ đại, lúc mình rời khỏi xác, những kỹ năng này đều sẽ ở lại trong thân thể nguyên chủ, chỉ cần chăm chỉ luyện tập là có thể biến thành đồ cho bản thân sử dụng.
Thời gian gần đây cũng không có chiến dịch, nhưng trong không khí đều tràn ngập một bầu không khí áp lực mà lại vui sướng.
Trần Lực chạy đến trước mặt Ninh Thư, thấp giọng nói rằng: "Nhị Muội, Lưu tướng quân thật muốn xưng đế, ta nghe nói Lưu tướng quân đã kêu bà thêu chế tạo long bào và quan phục gấp rồi."
"Chuyện trong dự liệu." Ninh Thư cũng không ngẩng đầu lên, cầm bút lông thấm một cái mực nước trong nghiên mực.
Trần Lực ngồi đối diện Ninh Thư, có chút ước mơ nói: "Nhị Muội, Lưu tướng quân sẽ phong quan gì cho chúng ta?"
Ninh Thư có chút bất đắc dĩ buông bút lông, nói rằng: "Bất luận là quan gì, đều là hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, ca ca về sau ăn nói cẩn thận chút, thà im lặng cũng đừng nói nhiều, nghĩ nghĩ trong lòng nhiều hơn."
"Ừ, hoàng ân mênh mông cuồn cuộn." Trần Lực nói.
"Nếu xưng đế, phải lập quốc hiệu, nhất định sẽ có quan văn, giao tiếp cùng quan văn phải chú ý đúng mực." Ninh Thư nói.
"Ca ca, không bận thì đọc sách nhiều vào." Ninh Thư nói.
Trần Lực trông rất bất đắc dĩ.
Chỉ cần có những quan văn cổ hủ này ở đây, Ninh Thư cảm giác mình không có cơ hội vào triều đình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784213/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.