"Hắn làm sao lại thành như vậy?" Trần Lực hỏi.
"Chúng ta đi công kích Lý huyện, không ngờ đối phương có cung thủ lợi hại." Binh sĩ nói.
Lý huyện đó là huyện có thể so với thành Đạt Châu, với chút nhân mã của Phương Dũng mà đòi gặm được Lý huyện thì chẳng dễ đâu, còn biến mình thành như vậy.
Phương Dũng hơi thiển cận, chỉ vì cái lợi trước mắt rồi.
Ninh Thư mở y phục Phương Dũng ra, lấy rượu ra làm ướt dao găm, đem thuốc bột đặt bên cạnh, nói với những người khác: "Đem hắn đè xuống."
"Muội muội, có được không?" Trần Lực hỏi: "Nếu như xảy ra chuyện, mẫu thân Phương Dũng nhất định sẽ trách chúng ta."
"Cứ cố hết sức thôi, nếu như hắn chết thật rồi, chúng ta sẽ tiếp nhận thủ hạ của hắn." Ninh Thư dùng rượu rửa tay một cái.
Binh sĩ của Phương Dũng:...
Ninh Thư cũng chỉ nói vậy thôi, nhân vật chính tuyệt đối không chết được.
Ninh Thư cầm dao găm, đem vết thương cắt thành hình chữ thập, nhờ vào dao găm sắc bén, vết thương cắt mở rất chỉnh tề.
"Hừ..." Phương Dũng đau đến tỉnh lại, mở mắt nhìn thấy Ninh Thư, Ninh Thư nghiến răng nói rằng: "Chịu đựng."
Ninh Thư theo miệng vết thương mở ra, tìm được hướng mũi tên đâm vào, dùng dao găm đẩy thịt ra, Phương Dũng đau đến mức sắc mặt trắng bệch, trên trán đều là mồ hôi lạnh xối xả.
"Đè xuống, ta muốn rút ra." Ninh Thư nắm thật chặt mũi tên, sau đó chợt dùng sức “viu” một tiếng, mũi tên ra khỏi cơ thể, Phương Dũng đau gập cả người, phun ra một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784211/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.