Phương Dũng nghe được tiếng Bạch Y Xảo, thấy Bạch Y Xảo ở trong khe nước, vội vã tụt xuống kéo Bạch Y Xảo.
"Chân thiếp đau quá." Bạch Y Xảo dùng giọng mũi dày đặc nói.
Phương Dũng ôm lấy Bạch Y Xảo, đem Bạch Y Xảo ôm lên bờ, đi vào nhà, đột nhiên, Phương Dũng ngừng cước bộ.
Bạch Y Xảo trong lòng run lên, run rẩy hỏi: "Sao vậy?"
Phương Dũng cau mày, có chút không xác định nói: "Ta cảm giác có người đang nhìn chúng ta."
"Làm sao có thể." Bạch Y Xảo cho rằng Phương Dũng nói là Lý cẩu tử, lập tức đáng thương nói: "Hơn nửa đêm làm sao có thể có người, Phương Dũng chân của thiếp đau quá."
Phương Dũng lắc đầu, chỉ coi như ảo giác của mình, đem Bạch Y Xảo ôm trở về phòng, sau đó đi nấu nước nóng cho nàng tắm.
Bạch Y Xảo thấy Phương Dũng bận rộn, cắn môi thật chặt, nước mắt không ngừng rơi xuống.
"Tại sao lại khóc?" Phương Dũng nhìn vành mắt hồng hồng của nàng.
Bạch Y Xảo xoa xoa nước mắt, chỉ là trên tay trên mặt đều là bùn nhão: "Chân thiếp đau quá."
"Nhất định là trật khớp, tắm xong, ta nắn cho nàng, chắc chắn sẽ không đau." Phương Dũng trấn an Bạch Y Xảo: "Sao lại rơi vào trong khe nước rồi."
Bạch Y Xảo đã sớm nghĩ xong lí do thoái thác: "Ngồi xổm nên chân đã tê rần, trời lại đen, thiếp lại buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, mới đạp phải khe nước."
"Nàng đó..." Phương Dũng bất đắc dĩ nói.
Bạch Y Xảo nhìn Phương Dũng, trong lòng sinh ra quyết tâm, không gì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784188/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.