Ninh Thư thấy đại thúc cất đồ đi, không định trả người ta, hỏi: “Có nên trả đồ cho Phàn Tuấn Dương không?”
“Sao lại phải trả hắn?” Đại thúc lạnh lùng nói.
“Vậy người nói cho tôi biết đây là thứ gì vậy?” Ninh Thư rất tò mò.
Dù nhìn thế nào thì cô vẫn thấy đó là đá bình thường, không phải bảo bối gì hết.
“Một loại linh thạch, đây là hòn đá con, chắc vẫn còn hòn đá mẹ.” Đại thúc vui vẻ nói.
Đúng là cách biệt về IQ mà, cô vẫn không hiểu đây là vật gì.
“Có tác dụng gì?” Ninh Thư hỏi.
“Có thể hấp thu linh hồn, các linh hồn trong vòng một km đều sẽ bị hấp thu.” Đại thúc nói.
Ninh Thư gật đầu, loại đá này còn có thể hấp thu linh hồn, thảo nào Mai Tử Thanh nói không nhìn thấy linh hồn.
Chắc loại đá này đã hấp thu hết linh hồn rồi.
Loại đá có thể hấp thu linh hồn này khá giống Linh Hồn châu của cô.
Chẳng lẽ để thu thập linh hồn nên Phàn Tuấn Dương mới giết nhiều người như vậy?
“Chắc bên dưới bàn này có thông đạo, phía dưới đều trống không.” Đại thúc nói với Ninh Thư.
Ninh Thư:...
Biết ngay là lại sai khiến người ta mà.
Ninh Thư bò xuống dưới gậm bàn, lục lọi khắp nơi, nhìn xem khe hở ở đâu, dù phía dưới trống không nhưng không biết cơ quan ở đâu?
Hơn nữa trên lối đi này phủ một lớp đất dày.
Ninh Thư đi đến phòng chứa củi lấy xẻng, chuẩn bị dùng xẻng đào đất.
Có điều có chút động tĩnh nên có mấy người đã tỉnh lại, Vương Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784167/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.