Lúc Ninh Thư và Lý Tân Trạch gặp mặt, cả hai chỉ nhìn nhau không nói gì cả, Lý Tân Trạch dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Ninh Thư.
Mắt Ninh Thư lóe sáng, mỉm cười nói: “Em thấy hình như anh không được khỏe, anh có muốn trở về nghỉ ngơi một chút hay không, mặc dù công việc quan trọng nhưng sức khỏe vẫn quan trọng hơn.”
“Em đang đuổi anh đi sao?” Lý Tân Trạch nói, mặt không biểu cảm.
Ninh Thư vội lắc đầu: “Đâu có, em đâu có ý đó, anh đừng suy nghĩ nhiều.”
Mẹ kiếp, nên nói gì đây?
Đúng là gây sự vô lý mà!
“Vậy anh đi đây, nhớ gọi điện và nhắn tin cho anh.” Lý Tân Trạch nói, đưa tay mở cửa xe.
Ninh Thư chu môi, gật đầu: “Vâng ạ.”
Lúc đầu định nói công việc bận rộn như vậy, em sẽ không gọi điện thoại quấy rầy anh nữa, nói vậy chắc Lý Tân Trạch sẽ tức giận.
Các cặp đôi yêu nhau đều chán ngán như thế sao?
Có nhiều lời muốn nói như vậy sao?
Quả nhiên ở một mình vẫn là tuyệt nhất!
Lý Tân Trạch lái xe đi, đến khi Lý Tân Trạch đi khỏi, Ninh Thư mới thở dài một hơi, xoay người lên lầu, trong tay vẫn cầm bữa sáng.
Ăn sáng xong, Ninh Thư chuẩn bị đồ đi học, thấy Phương Mộng Hàm vẫn đang ngủ trên giường, mọi người trong phòng đã đi hết rồi.
“Này, Phương Mộng Hàm, phải đi học rồi.” Ninh Thư gọi Phương Mộng Hàm một tiếng.
Lông mi Phương Mộng Hàm khẽ rung, lúc tỉnh lại, vừa ngồi dậy liền hét “a” một tiếng, sắc mặt rất khó coi.
Phương Mộng Hàm vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784130/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.