Tịch Mộ Thành nói: "Tư Nam đã lớn rồi, nên độc lập đi thôi, cháu có thể ngủ một mình mà."
"Con..." Thời Tư Nam không biết nên nói gì.
Ninh Thư liếc mắt khinh thường, nó là con gái của tôi, không ngủ cùng tôi chẳng nhẽ ngủ cùng cậu chắc, đồ đê tiện.
"Mẹ con chúng tôi ngủ với nhau làm phiền đến người làm cậu như cậu ư?" Ninh Thư lạnh lùng nhìn Tịch Mộ Thành, cô lạnh nhạt nói: "Em trai."
Tịch Mộ Thành thờ ơ bưng tách cà phên lên uống một ngụm, động tác vô cùng tao nhã, hắn mỉm cười: "Chị à, em chỉ tiện mồm nói thế mà thôi, Thời Nam là con gái lớn của Thời gia, do vậy nó nên độc lập một chút."
Ninh Thư: Đừng tưởng tôi không biết trong lòng cậu có mưu mô gì.
Muốn vào trộm sắc cướp hương chứ gì, có bản lĩnh thì cứ vào phòng của tôi, nếu tôi không cắt cái chân thứ ba của cậu thì tôi không phải họ Ninh.
Ninh Thư bật cười: "Chuyện của hai mẹ con chúng tôi chưa tới phiên cậu chõ mõm vào."
Tịch Mộ Thành nhún vai, nhưng hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm Thời Tư Nam.
Thời Từ Nam bị kẹp ở giữa nên cảm thấy rất khó chịu, cô bé không nhịn được nữa mà nói với Ninh Thư: "Mẹ à, đừng nói nữa ạ."
Ninh Thư kéo Thời Tư Nam ngồi xuống bên cạnh mình, cô lạnh nhạt nói: "Tư Nam, những người đàn ông bình thường sẽ không quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt của phụ nữ như vậy, con thấy ông ngoại của con có quan tâm đến những chuyện đó không, cậu ta là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784083/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.