Ninh Thư bị Phong Dận bóp cổ, toàn thân giống như bị đông cứng, không thể động đậy.
Không biết tại sao Phong Dận lại thích bóp cổ người khác.
Có lẽ là thấy sinh mệnh mình biến mất trên đầu ngón tay, thấy rất có cảm giác thành công, chúa tể của mọi sinh mệnh.
Thấy miệng Phong Dận đóng đóng mở mở, Ninh Thư điều động khí công trong đan điền, tay thò vào trong bao vải, lấy Linh Hồn châu ra nhét vào trong miệng Phong Dận.
"Ớ..." Phong Dận đột nhiên bị vật gì nhét vào trong miệng, tay kia muốn móc thứ đó trong miệng ra.
Linh Hồn châu hấp thu năng lượng linh hồn, cảm nhận được sức mạnh của linh hồn đã lớn, dính vào trong miệng Phong Dận, sau đó đi vào trong cơ thể Phong Dận.
Phong Dận cảm giác thứ này đang hút lấy linh hồn của hắn, trong lòng có chút tức giận.
Mặc dù Phong Dận bị Linh Hồn châu bám vào người, nhưng tay hắn vẫn không buông lỏng cổ Ninh Thư ra.
Ninh Thư cảm giác phổi như sắp nổ, máu không còn lưu thông, mặt sưng lên.
Lại bóp tiếp, cô thật sự sẽ xong đời.
"Đại nha đầu." Tay lão đại cầm kiếm gỗ xông về phía Ninh Thư và Phong Dận, lại bị lão Cát kéo lại.
"Đừng qua đó, từ trường của hai người họ rất hỗn loạn, ông qua cũng không cứu được nó." Lão Cát trầm giọng xuống nói, sắc mặt rất khó coi.
"Ông cút mẹ đi, không phải đồ đệ của ông bị người ta bóp cổ, đương nhiên ông không lo lắng rồi." Sư phụ lo lắng đến độ không chịu được.
"Bây giờ ông đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784072/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.