Ninh Thư ngửi thấy trên người Tạ Ý Viễn một thứ mùi vừa thối lại vừa thơm rất rất quái dị, lúc trước vừa bước chân vào phòng cô đã ngửi thấy mùi này rồi.
Thật không ngờ đó lại là mỡ từ thi thể người chết, khi nãy lúc cô đè lên người Tạ Ý Viễn thì thứ mùi này lại càng nồng nặc hơn.
Tạ Vĩ Minh nghe thấy đó là mùi mỡ người chết thì sắc mặt càng trở nên khó coi, trầm giọng hỏi: "Chẳng lẽ có người cố tình muốn hại nó."
Ninh Thư nhàn nhạt nói: "Mỡ người chết là thứ mỡ thu được khi thiêu thi thể người chết mà người chết rồi thì âm khí rất nặng, dính phải thứ này lại càng dễ gặp chuyện không may."
Tạ Vĩ Minh nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm Tạ Ý Viễn đang bất tỉnh nhân sự trên giường bằng ánh mắt cực kì sắc bén.
Tạ Vĩ Minh sai người giúp việc đun nước cây xương bồ để tắm cho Tạ Ý Viễn.
Ninh Thư ngồi khoanh chân trên ghế sô pha, nói: "Tôi chưa có chỗ ở, ông sắp xếp cho tôi một phòng cạnh phòng con trai ông, có chuyện gì thì tôi cũng là người đầu tiên biết được."
Tạ Vĩ Minh tất nhiên không có ý kiến gì.
Ninh Thư lại nói tiếp: "Sư phụ tôi còn bảo là lần này ông phải trả thêm tiền nữa."
Tạ Vĩ Minh có chút dở khóc dở cười, gật đầu nói: "Tiền không thành vấn đề, tôi chỉ hi vọng con trai có thể khỏe mạnh, còn nữa công ty gần đây cũng liên tiếp xảy ra những chuyện kỳ quái, công nhân liên tục gặp chuyện không may, nếu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784052/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.