Ninh Thư không biết da mặt của Thái An Kỳ dày như thế nào mà cô ta lại có thể không biết xấu hổ quay lại.
Khó khăn lắm mới ly hôn được, còn để cô ta quay trở lại thì khác gì tự sát.
Thái An Kỳ thấy vẻ mặt khinh thường lạnh lùng của Ninh Thư, thì quyết định tỏ ra yếu đuối, chỉ cần có thể tái hôn với Vương Bác là được.
“Sau này con sẽ chăm chỉ làm việc nhà.” Thái An Kỳ nói với Ninh Thư: “Cũng không qua lại với những người đàn ông khác nữa, con xin thề.”
Cô ta thực sự không muốn bị gả đến một xó xỉnh chút nào. Gặp người đàn ông quê mùa tệ bạc thì phải làm sao. Như vậy nếu so sánh thì Vương Bác tốt hơn nhiều.
Thái độ của cha mẹ cô ta rất kiên quyết, nhất định bắt cô ta lập gia đình, thì Vương Bác là lựa chọn tốt nhất.
“Mẹ, mẹ tin con, con thật sự thay đổi rồi, con không bao giờ tái phạm đâu.” Thái An Kỳ nói rồi quỳ phịch xuống bên Ninh Thư.
Ninh Thư không kiềm được liếc mắt một cái, trước đây đã không còn mặt mũi nào rồi, Thái An Kỳ sao lại còn không biết xấu hổ quay lại, dựa vào cái gì cho rằng mình còn có cơ hội, người ta còn tha thứ còn chờ đợi cô ta chứ.
Trong kịch bản là cầm tiền bỏ đi, sống phóng khoáng phong độ, bây giờ sống không tốt, liền muốn quay về, làm gì có chuyện dễ dàng như thế.
Ninh Thư chỉ vào Tương Tiểu Ngọc đang đứng không xa, nói: “Đây là người sẽ làm vợ Vương Bác, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784040/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.