Bởi vì không quan tâm cho nên khi đánh cũng không chút nương tay, chỉ cần nhìn vết tay trên mặt của Vương Bác thì cũng có thể đoán được Thái An Kỳ ra tay mạnh như thế nào.
Ninh Thư hỏi: “Là nó đánh con?”
Vương Bác mím môi rồi nói: “An Kỳ bị đau bụng, cũng không biết là cô ấy bị làm sao, ngày mai mẹ dẫn cô ấy đi bệnh viện kiểm tra một chút.”
Vương Bác nói xong thì lập tức đi ra phòng khách để trải chiếu ngủ.
Ninh Thư nhìn về phía căn phòng của Thái An Kỳ, sau đó lại đóng cửa lại để ngủ tiếp.
Ngay hôm sau Vương Bác phải đi làm nhưng đã qua một đêm mà vết tay trên mặt hắn cũng chưa tiêu mất, hơn nữa nửa bên mặt còn hơi sưng lên.
Ninh Thư bảo Vương Bác không cần phải đi làm, bởi vì mặt hắn như vậy thì không thể đi làm được, sau đó lấy thuốc giảm sưng cho hắn uống.
Vương Bác có vẻ rất trầm mặc, yên lặng mà nuốt viên thuốc Ninh Thư đưa.
Ninh Thư bưng bát thuốc vào phòng ngủ, sau đó gọi Thái An Kỳ vốn đang ngủ say dậy.
Thái An Kỳ uống cạn chén thuốc xong lại tiếp tục lăn ra ngủ.
Ninh Thư nói: “Vương Bác nói con cảm thấy khó chịu, chúng ta đến bệnh viện kiểm tra một chút.”
Thái An Kỳ vừa nghe thấy hai từ bệnh viện thì lập tức run rẩy, cũng không còn thấy buốn ngủ nữa: “Con không đi bệnh viện, sức khỏe của con cũng không có vấn đề gì cả.”
Thái An Kỳ vừa nói vừa sờ lên bụng của mình, bây giờ cô ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784028/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.