Ninh Thư thấy Vương Bác nằm trên nền đất thì lập tức trợn tròn mắt, nếu không thì sao mọi người gọi hắn là người thật thà, việc gì phải ngủ trên sàn nhà, ngủ trên giường không phải là thoải mái hơn sao?
Cho dù có chuyện phải nghĩ thì cũng nên nằm trên giường, cho dù anh có đang chịu khổ thì người khác cũng không quan tâm, vậy thì tại sao phải hành hạ bản thân chứ.
Ninh Thư kéo Vương Bác dậy: “Đi vào trong phòng mà ngủ.”
Vương Bác lắc đầu: “Vẫn là không vào thì tốt hơn.”
“Vì sao?” Ninh Thư hỏi Vương Bác: “Nếu không muốn nhìn mặt của Thái An Kỳ thì ly hôn, chiến tranh lạnh như vậy để làm cái gì chứ.”
“Không phải, là con...” Vương Bác không biết phải nói như thế nào, chẳng lẽ phụ nữ đều có thể nói như vậy sao?
“Nếu con vào trong thì chẳng mấy chốc sẽ lại cãi nhau, con không muốn vào.” Vương Bác nói.
“Con không để ý đến nó là được, không cãi nhau với nó là không có chuyện gì rồi.” Ninh Thư tức giận nói.
Vương Bác gãi đầu: “Nếu con không để ý đến thì cô ấy lại chê bai con.” Thái An Kỳ sẽ nói hắn là người khô khan, không biết cách ăn nói.
Ninh Thư:...
Ha ha ha, đây là vì không có tình yêu.
Chán ghét đối phương đến nỗi chỉ cần nhìn người đó thở thôi cũng thấy khó chịu rồi.
Ninh Thư tức giận nói: “Đợi cãi nhau xong thì ngủ, nhỡ đâu sẽ không cãi nhau thì sao.”
Vương Bác nhìn Ninh Thư mà không biết phải nói gì: “Mẹ...”
“Đi vào trong phòng mà ngủ, nó sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/784026/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.