Ninh Thư không nhận nó làm đệ tử, cái tên này vừa nhìn đã thấy nó muốn hủy diệt cả thế giới, thật mạnh mẽ, chắc là cũng rất ầm ĩ.
Căm hận thế tục, cực đoan quá đỗi.
Ninh Thư nói: "Nể tình vì cùng một loại người nên ta cứu ngươi một mạng, tạm biệt."
Đứa trẻ theo sát Ninh Thư, khẩn khoản nói: "Cầu xin người, cầu xin người."
Ninh Thư quay đầu lại nhìn nó, cô hỏi: "Bây giờ trong lòng ngươi có phải rất hận ta không, hận ta vì sao lại không chịu dạy ngươi?"
Ánh mắt nó lóe lên nhưng không hề nói gì.
Ninh Thư thản nhiên nói: "Một việc nhỏ như thế cũng có thể khiến ngươi sinh lòng oán hận, nếu như một ngày ngươi mạnh lên rồi, người đầu tiên ngươi giết sẽ là ta."
Đứa trẻ quỳ trên mặt đất: "Ta có thể thề, ta nhất định sẽ không làm như vậy."
Ninh Thư lắc đầu, cô đi về phía thị trấn nhỏ.
Trở về nhà của Thanh Việt, Ninh Thư không cho đứa trẻ vào, thế là nó quỳ trước cửa chính, quỳ thẳng tắp.
Ninh Thư mặc kệ nó, nếu như nó muốn quỳ thì cứ quỳ đi, Ninh Thư chuẩn bị bắt đầu luyện đan.
Đột nhiên bầu trời phía trên ngôi nhà xuất hiện một đám mây đen tích tụ rất nhanh, nó phóng ra tia sét về phía ngôi nhà, thế là cả ngôi nhà đều bị phá hủy.
Ninh Thư căng thẳng, rong biển vẫn còn ở trong phòng.
Ninh Thư đang định chạy vào kéo rong biển ra thì chỉ thấy một chiếc rìu lớn chậm rãi bay lên trời cao, chống lại sấm sét.
Đây chính là Lôi kiếp!
Rìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783992/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.