Cảnh Thiếu Trạch cảm thấy Nghê Tịnh chưa bao giờ coi bản thân cô là người của Cảnh gia, vì vậy cô mới dám làm những chuyện độc ác đến thế.
“Tôi đã nhìn nhầm con người cô rồi, Nghê Tịnh, cô hận tôi cô có thể báo thù tôi, cô đã bao giờ nghĩ tới việc công ty Cảnh gia sẽ rơi vào tay cổ đông Lý hay chưa?” Cảnh Thiếu Trạch uất hận nói.
Ninh Thư cười nhẹ: “Có liên quan gì đến tôi cơ chứ?”
Cảnh Thiếu Trạch nhìn thấy nụ cười trên mặt Ninh Thư, cảm thấy bị kích động, hắn thích nhất là nhìn thấy nụ cười của Nghê Tịnh, dịu dàng đằm thắm, cười nhẹ nhưng lại rất đẹp, khiến người đối diện vô cùng mê đắm.
Nhưng bây giờ, Cảnh Thiếu Trạch lại muốn hủy hoại gương mặt đó, có thế mới khiến cho sự tức giận trong lòng hắn được giải tỏa.
“Tôi có chết cũng không ly hôn, hãy chờ xem chúng ta ai thắng ai bại.” Cảnh Thiếu Trạch phẫn nộ nói: “Mấy người cũng đừng hòng sống yên ổn.”
Ninh Thư vẫn không thèm để ý, buông thõng tay rồi nói: “Tôi thì chẳng sao, hôm nay không được thì ngày mai kiện tiếp, mọt tuần không được thì một tháng, một tháng không được thì nửa năm, nửa năm không được thì một năm, dù sao thì tôi cũng không có vấn đề gì.”
“Tôi tự tìm niềm vui cho riêng mình, tôi không cần phải đi làm, cha mẹ tôi nuôi, anh trai tôi nuôi, tôi có rất nhiều thời gian.”
Sắc mặt Ninh Thư trở nên lạnh lùng: “Nhưng tội ngoại tình của anh sẽ được định đoạt trước, anh sẽ phải chịu án phạt nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783965/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.