Có quá nhiều chuyện buồn phiền trong lòng Chúc Nghiễn Thu, tiền đồ vận mệnh của mình, những hoài bão ý chí lớn của mình, còn có Phương Phỉ Phỉ bây giờ dường như muốn chia tay với hắn, còn có sự khinh thường của Chúc Tố Nương đối với mình.
Khiến Chúc Nghiễn Thu trước nay chưa từng mờ mịt và bất lực, giờ lại thống khổ đến mức hận không thể chết đi cho rồi.
Mỗi ngày tỉnh lại đều phải nấu ăn nấu ăn, thiếu gia của một gia đình giàu có như hắn, ngày ngày quanh quẩn bên nồi hơi, bị khói xông lửa đốt.
Những ngày như vậy khiến Chúc Nghiễn Thu đau khổ vỡ mộng, trong lòng Chúc Nghiễn Thu đâm ra quyết ý, cho dù như thế nào, hắn cũng phải ra chiến trường, nhất định phải ra chiến trường.
Chỉ có ra chiến trường mới có thể giải quyết tình cảnh khốn khổ hiện nay, nhưng tay của hắn...
Đến giờ đưa cơm, Ninh Thư nhìn thấy đôi mắt của Chúc Nghiễn Thu đã đỏ hết cả lên, mí mắt sưng lên, hình như là đã khóc.
Không phải hai người này chia tay rồi chứ.
Chúc Nghiễn Thu nhận thấy ánh mắt của Ninh Thư, oán hận trừng mắt liếc nhìn Ninh Thư, không nói với Ninh Thư một lời nào, xoay người rời đi.
Ninh Thư nhìn dáng vẻ mất mát của Chúc Nghiễn Thu, không đúng, dáng vẻ thất tình đau khổ muốn chết, đoán chừng tình cảm của hai người này có trắc trở gì rồi.
Phải biết rằng trong kịch bản, đến lúc Chúc Nghiễn Thu công thành danh toại Phương Phỉ Phỉ mới biết chân tướng sự việc, chứng tỏ Chúc Nghiễn Thu luôn giấu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783903/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.