Trông thấy mẹ Chúc vô cùng yếu ớt, ấn đường biến thành màu đen, Ninh Thư biết bà không sống được bao lâu nữa, cô cũng không làm đậu phụ nữa, không rời bà nửa bước để chăm sóc bà, cũng ghi lại ngày chết của bà, để thầy phong thủy có thể chọn ngày tốt chôn cất bà.
“Tố Nương, con hãy đến đây.” Mẹ Chúc bệnh nặng tới mức không thể quay người được nữa, gọi Tố Nương đến ngồi bên cạnh mình.
Ninh Thư nhìn thấy sắc mặt mẹ Chúc khá tốt, sắc mặt tốt hơn lúc bị bệnh rất nhiều, trong lòng cảm thấy có gì đó không ổn, chạy lại với bà và hỏi: “Mẹ, có chuyện gì thế?”
Mẹ Chúc đưa tay ra nắm lấy tay Ninh Thư, tay còn lại vỗ lên vai của Ninh Thư, Ninh Thư muốn rút tay về nhưng mẹ Chúc nắm rất chặt, một người bệnh sao lại có sức mạnh lớn như vậy chứ?
“Con là một người con dâu tốt, là một người con hiếu thảo, Chúc Nghiễn Thư có một người vợ như con là phúc phận của nó, mẹ đi rồi con hãy sống với Nghiễn Thu thật tốt, hãy chăm sóc cho Tư Viễn thật tốt.” Mẹ Chúc nói với Ninh Thư: “Mẹ và cha của Nghiễn Thu dưới suối vàng nhìn thấy vậy cũng sẽ cảm thấy yên lòng.”
Ninh Thư chỉ đáp: “Mẹ, mẹ đừng nói lời đau lòng như vậy, mẹ sẽ khỏe thôi.”
Mẹ Chúc lắc đầu: “Tối qua mẹ nằm mơ thấy cha con, ông ấy đến đón mẹ, mẹ biết cơ thể mẹ không chịu được nữa rồi, con hãy hứa với mẹ, con hãy sống với Nghiễn Thu thật tốt.”
Ninh Thư không nói không rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783876/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.