Ninh Thư rất không muốn bảo vệ Thượng Quan Tình Nhu, nhưng thân phận của cô bây giờ không cho phép cô nói ra chữ “không”, cô chỉ là một tử sĩ không được có suy nghĩ của riêng mình mà thôi.
Nếu như cô biểu lộ ra mình không muốn làm, thứ chờ đợi cô chỉ có con đường chết, phía trước Ninh Thư vẫn còn mười người nữa, dựa theo năng lực để xếp hàng, Ninh Thư không phải là đối thủ của bọn họ, bây giờ cô không đánh thắng được bọn họ.
Ninh Thư đã biết nhiệm vụ lần này của mình phải tiến hành như thế nào rồi, cô hoàn toàn không cần thiết phải vượt qua Hiên Hồng Vũ, cũng không thể vượt qua, chờ tới khi Hiên Hồng Vũ thua rồi thì mình mới đi cứu hắn, chỉ cần hắn còn sống là được.
Những người khác thì mặc kệ họ.
Ninh Thư bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.
Đợi đến khi trời tối, Ninh Thư tới phòng tìm đồ ăn, sau đó trở về ngồi trên cây tu luyện tiếp, nhưng ở trên cây thực sự có rất nhiều muỗi.
Ninh Thư vỗ một cái vào mặt, đập chết một con muỗi, gãi gãi chỗ bị muỗi đốt, nhớ tới ánh mắt đầy khó hiểu của Hiên Hồng Vũ, cô có nên trở về phủ Hoàng tử một chuyến không?
Ninh Thư leo tường ra khỏi phủ Thượng thư, trở về phủ Hoàng tử, nhìn thấy đèn trong phòng Hiên Hồng Vũ vẫn còn sáng.
Ninh Thư do dự một chút sau đó vẫn gõ cửa, bên trong truyền đến giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Hiên Hồng Vũ: “Vào đi.”
Ninh Thư đẩy cửa đi vào, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783790/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.