Chị Bình rất để ý đến đứa con trai của mình, nghe thấy Ninh Thư nói về con trai mình, bà ta không ngừng cầu xin cô, bà ta nói rằng việc này không liên quan gì đến con trai bà ta, xin cô đừng làm hại con trai bà ta.
Ninh Thư lạnh lùng nhìn bộ dạng mẹ hiền của chị Bình, trong lòng chỉ cảm thấy nực cười, bà ta dựa vào cái gì, bà ta có tư cách gì mà cầu xin người khác.
"Bà không muốn tôi làm tổn thương con trai bà, nhưng bà chưa từng nghĩ rằng những hành động của bà đang làm hại cha tôi, nếu như cha tôi thực sự có mệnh hệ gì thì sao, bà muốn tôi không làm tổn thương người thân của mình nhưng bà lại đang làm hại người thân của tôi."
Ninh Thư không thể nhìn nổi bộ dạng của bà ta lúc này, bộ dạng ra vẻ như tôi yếu ớt thì tôi có lý, làm như những người khác đều là người xấu, rõ ràng bà ta mới là người làm tổn thương người khác cơ mà.
Ninh Thư lạnh lùng nói: "Tôi nhớ con trai của bà hình như sắp tốt nghiệp thì phải, tôi sẽ để cậu ta không sống nổi ở thành phố này, trừ phi bà nói cho tôi biết ai là người sai khiến bà làm như vậy?"
Chị Bình rơi nước mắt, càng làm lộ ra gương mặt già nua, tuyệt vọng của bà ta, nhưng trong lòng Ninh Thư không có chút đồng cảm nào.
Đáng lẽ ra chị Bình sẽ không xuất hiện trong vở kịch này, người này đã làm việc ở Miêu gia nhiều năm như vậy hiển nhiên là một nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783767/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.