Ninh Thư nhìn quần áo trên người mình được cắt may khéo léo, kiểu dáng đẹp mắt, quả thực không phù hợp để làm việc chân tay, nhưng quần áo của nguyên chủ đều như thế này, nhà cô vốn dĩ là kinh doanh thời trang mà.
Nguyên chủ tuy là người đơn giản nhưng khiếu thẩm mỹ của cô đều thể hiện ở cách ăn mặc.
Ra khỏi căn phòng, Ninh Thư thấy cha của Trương Gia Sâm đang ngồi trên bậc thềm hút thuốc lá bằng tẩu, ống quần xắn lên, để chân đất, khắp bàn chân đều là bùn đất, hiển nhiên là vừa mới từ ruộng về.
Cha của Trương Gia Sâm cơ bản chưa từng nói với nguyên chủ câu nào, có gì cần nói đều nói với Trương Gia Sâm, cơ bản chưa bao giờ trò truyện với cô.
Ninh Thư đi vào gian nhà chính, cơm sáng đã dọn sẵn trên bàn, cô có hơi đói bụng nên liền ngồi xuống. Em chồng Trương Tình Tình bước tới nói với Ninh Thư: "Cha vẫn còn chưa vào bàn, sao chị đã ngồi xuống?"
Ninh Thư không biết là còn có chuyện này bèn đứng lên. Trương Tình Tình níu cánh tay cô, nũng nịu: "Chị Miêu, chị nói là cho em bộ đồ ngủ rồi mà."
Ninh Thư nhìn cô em chồng, áo lông vũ đang mặc trên người cô ta cũng là nguyên chủ mua. Chuyện Trương Tình Tình thích làm nhất đó là thấy nguyên chủ có thứ gì hay là phải đòi cho bằng được, từ quần áo, túi xách, mỹ phẩm đến những thứ nhỏ như chiếc kẹp tóc bằng thạch anh.
Miêu Diệu Diệu là một người không có quan niệm về tiền bạc, trong mắt cô tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783749/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.