Ninh Thư giúp Tống Ngưng kéo ghế ra, Tống Ngưng cười tươi nói lời cảm ơn, ngồi xuống, tiếp đó Ninh Thư mới ngồi xuống đối diện với Tống Ngưng.
Chọn món cũng để Tống Ngưng chọn trước.
An Noãn ở bên cạnh thấy vậy, cảm thấy Cung Lạc đối với Tống Ngưng rất mực dịu dàng.
Tông Chính Bân thấy An Noãn cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia, bất chợt có chút không vui, nói: "Chồng em ở đây này."
An Noãn lập tức cuời ngọt ngào với Tông Chính Bân, lại lấy dĩa xiên một miếng bò bít tết đút cho Tông Chính Bân.
Ninh Thư ở bên cạnh nhìn hai người kia, cảm thấy ê hết cả răng, ở nơi này mà còn ân ân ái ái được.
Tống Ngưng chứng kiến một màn này chỉ cười nhạt không nói gì.
"Tổng giám đốc Cung, thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây." Tông Chính Bân nâng ly rượu lên, giơ về phía Ninh Thư.
Ninh Thư lạnh lùng nâng ly rượu lên, đáp lễ với Tông Chính Bân, lạnh nhạt nói: "Tôi cũng không ngờ tới đấy."
"Tôi nói thật, thật sự chưa bao giờ gặp người phụ nữ mặt dày thế này, không đúng, phải nói là vong ân phụ nghĩa chứ." Ninh Thư nhìn An Noãn: "Cô đúng là sợ thiên hạ chưa đủ loạn nhỉ?"
Tông Chính Bân cau mày: "Tổng giám đốc Cung, ăn nói cho cẩn thận."
Ninh Thư nhìn An Noãn nói: "Khi đó em trai cô bị bệnh, tôi cho cô mượn tiền chạy chữa nhưng cuối cùng tôi lại trở thành người không đúng. Hai người cãi vã, cô lại còn lôi tôi vào làm bia đỡ đạn, bây giờ quan hệ giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783743/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.