An Du bị mẫu thân nhìn thấu tâm tư giấu kín nơi đáy lòng, nhất thời lúng túng không biết phải nói gì, trong khi bây giờ Minh Châu lại là nữ nhân của cha mình.
"Con... Con không có." An Du lắp bắp đáp lời, lại thấy mẫu thân cứ như vậy mà nhìn mình.
Ngụy biện, tiếp tục nguỵ biện đi! Ninh Thư nhìn An Du chằm chằm.
An Du bị nhìn thì hơi lúng túng, thõng tay, nói: "Trước kia nhi tử đúng là thích nữ nhân thuỳ mị dịu dàng như nước giống Minh Châu, nhưng bây giờ nàng ấy đã là nữ nhân của phụ thân rồi, nhi tử không có ý gì khác."
Ninh Thư hơi kinh ngạc, phải nhấn mạnh rằng đứa nhỏ này cực kì si mê Minh Châu, bây giờ xem ra lại không phải như vậy, quả thực là đã thay đổi rất nhiều.
Ninh Thư hiện giờ cảm thấy vô cùng may mắn vì đã sớm đưa An Du đi trước một bước, khi đó niềm mến mộ của hắn đối với Minh Châu còn chưa thực sự sâu sắc, đoán chừng là An Du đã bị hoàn cảnh tác động, hắn của hiện tại nhạy bén, khôn khéo hơn trước đây rất nhiều.
Hơn nữa là trên mặt, trên tay đều có vết thương đã liền song vẫn để lại sẹo.
Trong lòng Ninh Thư bỗng nhiên nảy sinh một nỗi ngờ vực quỷ dị, tầm mắt hướng về thân dưới của An Du. Trong quân đội Lợi Châu đều là đám đàn ông chuẩn men, bình thường không có lấy một nữ nhân, mà An Du đến đó với dáng vẻ thư sinh, trắng trẻo lại xinh trai thế này, có bị người ta đè không?
Càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783713/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.