Chương trước
Chương sau
"Trời đất tuần hoàn, nhân quả vướng víu, không phải mỗi người đều có cơ hội phản công, những nhiệm vụ này đều phải thông qua sàng lọc, ví dụ như quy luật hiện tại ở thế giới này của cô thực ra đã xảy ra vấn đề, năng lực của Mạc Tước Phong xuất hiện vấn đề, cả thế giới dường như chỉ có Mạc Tước Phong là người lợi hại nhất, quá nhiều số kiếp tập trung trên người Mạc Tước Phong, là một quy luật rất bất thường."  2333 giải thích cho Ninh Thư: "Cho nên nhiệm vụ của Trần Hi mới được thụ lí."
Ninh Thư ồ một tiếng, gật đầu lúc này mới thở phào một hơi, trở lại phòng bệnh thấy Mạch Đóa Nhi đang ngủ, sắc mặt nhợt nhạt giống như một tờ giấy.
Ninh Thư ngồi bên cạnh chờ Mạch Đóa Nhi tỉnh lại, Ninh Thư cảm thấy nếu còn tiếp tục mặc kệ tâm trạng của Mạch Đóa Nhi không quan tâm, đoán chừng sẽ biến thành bệnh tâm thần. 
Xét từ mức độ nào đó mà nói, Mạch Đóa Nhi đã rơi vào thế giới bi thương do chính mình tạo ra, Ninh Thư không hiểu Mạch Đóa Nhi tự ngược đãi bản thân như vậy là vì cái gì, thực sự khiến người khác tức không chịu nổi.
Hay là nói muốn tổn thương chính mình để thu hút sự chú ý của người khác, muốn khiến Mạc Tước Phong đau lòng vì cô ta sao?
Đúng là đầu óc bị thủng rồi. 
Chính mình không quý trọng chính mình còn trông chờ vào người khác sẽ yêu thương  mình sao?
Lúc Mạch Đóa Nhi tỉnh lại, Ninh Thư trực tiếp thông báo lần cuối cùng: "Nếu còn tùy hứng như vậy nữa, chị chỉ có thể nói chuyện của em với công ty, đến lúc đó em nhất định sẽ bị công ty hủy hợp đồng."
Mạch Đóa Nhi cắn chặt môi, nói: "Chị Trần, lẽ nào chị không nhìn thấy người đàn bà kia đến ra oai trước mặt em sao? Cô ta đang cố ý, cô ta cố ý tới kích động em." 
Thánh phiền phức!
"Nếu đã biết cô ta cố ý tới kích động em, em phải bình tĩnh hơn không để cô ta được như ý, cố gắng nghỉ ngơi để chăm sóc thân thể cho thật tốt."
Ninh Thư luôn cảm thấy sớm muộn gì công ty cũng sẽ hủy hợp đồng với Mạch Đóa Nhi, ngày nào cũng xảy ra chuyện, một nghệ sĩ không biết kiếm tiền như thế, thì chẳng còn giá trị gì cả. 
Nhưng điều mà Ninh Thư không nghĩ tới là, không bao lâu sau trên mạng lại đăng tin Mạch Đóa Nhi làm tình nhân của người khác, hơn nữa còn bị chỉ mặt gọi tên, có hình ảnh có bằng chứng rõ ràng, nhưng Mạc Tước Phong trong hình bị làm mờ đi, tuy nhiên căn cứ theo tin tức mọi người vẫn biết đây chính là Mạc Tước Phong.
Lúc nhìn thấy tin tức này, phản ứng đầu tiên của Ninh Thư chính là nghĩ do Thu Hân làm, rất nhiều ảnh, hiển nhiên đã có mưu đồ chuẩn bị từ rất sớm trước đó.
Trước kia Ninh Thư cũng có ý nghĩ này, nhưng thấy Mạch Đóa Nhi đã rất bi thảm rồi, cả đời này cũng không vực dậy nổi nữa, hơn nữa quan trọng nhất là, Mạch Đóa Nhi có bản lĩnh  khiến chính bản thân cô ta càng thêm đau khổ. 
Còn chưa kịp làm, Thu hân đã ra tay, quả nhiên là người làm nhiệm vụ một phát trúng đích, phong cách làm việc mạnh mẽ ác liệt không gì sánh được.
So sánh với Thu Hân, Ninh Thư cảm thấy mình dường như là một người làm nhiệm vụ rất vô dụng.
Mạch Đóa Nhi nhìn những tin tức này, còn có tin cô ta sẩy thai, vô cùng chân thực, sắc mặt lập tức tái nhợt không còn chút máu, trong lòng chỉ có một cảm giác, cô ta toi đời rồi. 
Mạch Đóa Nhi chợt nhìn về phía Ninh Thư, chất vấn Ninh Thư: "Chị Trần, chuyện này có phải do chị làm không, việc này chỉ có chị biết."
Ninh Thư: …
"Chị cũng không biết, trong khoảng thời gian em nằm viện chị vẫn luôn túc trực ở bên cạnh em, hơn nữa, ngoại trừ chị biết em là bạn gái của Mạc Tước Phong, còn có người yêu mới của Mạc Tước Phong cũng biết tình hình của em, em là nghệ sĩ dưới quyền quản lý của chị, tại sao chị phải làm chuyện hại người hại mình như thế, lẽ nào em dính phải scandal, chị không thấy mất mặt, công ty không thấy mất mặt sao? " 
"Nhất định là cô ta, nhất định là người đàn bà kia, nhất định là do cô ta làm." Mạch Đóa Nhi gào khóc: "Để cướp đi Mạc Tước Phong, cô ta đã dốc hết sức đối phó với em."
"Chị Trần, chị Trần." Mạch Đóa Nhi nắm lấy tay Ninh Thư thật chặt, cầu khẩn nói: "Chị Trần, cầu xin chị giúp em, hiện tại chỉ có chị mới có thể giúp em, vai nữ chính của em đã mất, hiện giờ lại bị người đàn bà kia làm ra chuyện như vậy, chắc ngay cả vai nữ thứ trong phim cũng không được diễn, vai diễn kia là Mạc Tước Phong hứa cho em, nhất định là người đàn bà kia muốn cướp vai diễn của em, chị Trần, cầu xin chị giúp em, van xin chị."
Vẻ mặt Ninh Thư ngây ra, lúc sự việc còn chưa được làm rõ, không thèm nghĩ đã chỉ trích người khác, hiện giờ lại muốn nhờ cô giúp đỡ. 
Thành thật mà nói, Ninh Thư ghét nhất là cái tính cách mạnh mẽ ác liệt của Mạch Đóa Nhi, dường như những chuyện người khác làm cho cô ta đều là trách nhiệm vậy.
Ninh Thư chỉ ừ một tiếng, đột nhiên có rất nhiều phóng viên chen chúc đi vào, những phóng viên này vây quanh giường, để micro trước khuôn mặt tái mét đã không còn chút máu của Mạch Đóa Nhi, âm thanh giống như đạn pháo hướng về phía Mạch Đóa Nhi.
"Mạch Đóa Nhi, cô là tình nhân của Mạc Tước Phong sao?" 
"Nghe nói cô đã bán thân để đổi lấy vai nữ chính, là Mạc Tước Phong cho cô sao?"
"Hiện tại cô đang nằm viện là vì sẩy thai sao?"
Vô số lời nói ác độc như sóng lớn đánh về phía Mạch Đóa Nhi, Mạch Đóa Nhi sụp đổ hét to: "Không phải, tôi không phải tình nhân của Mạc Tước Phong, tôi không sẩy thai, tôi chỉ bị bệnh mà thôi, tôi không phải tình nhân." 
"Nghe nói cô thường xuyên ra vào biệt thự Thanh Thủy uyển, căn biệt thự đó là của Mạc Tước Phong, hai người đã ở cùng nhau bao lâu rồi?"
"Hơn nữa Mạc Tước Phong không muốn đứa bé này, bảo cô đi phá thai, cô sẽ nhận được tiền chia tay với vai diễn, có phải như vậy không?"
Mỗi phóng viên cứ nói lải nhải không ngừng ở bên tai Mạch Đóa Nhi, Mạch Đóa Nhi ôm đầu: "Các người nói bậy, tôi không có, tôi không phải tình nhân, tôi không sẩy thai." 
"Thật ngại quá, nghệ sĩ của tôi đang bị bệnh, mời mọi người ra ngoài, nơi này là bệnh viện." Ninh Thư đuổi những phóng viên này ra ngoài, khó khăn lắm mới đuổi được họ đi.
Ninh Thư trở lại phòng bệnh thấy Mạch Đóa Nhi dùng chăn bưng đầu, cơ thể đều đang run rẩy, vốn dĩ Ninh Thư muốn nói hai câu với Mạch Đóa Nhi, nhưng lại nhận được điện thoại của công ty gọi tới.
Ninh Thư lắc đầu, vốn dĩ mối quan hệ giữa cô và Mạch Đóa Nhi là đối lập nhau, đối với những chuyện Thu Hân làm, cô cũng được hưởng lợi. 
Ninh Thư cầm túi chuẩn bị đi, Mạch Đóa Nhi vén chăn lên, nhìn thấy Ninh Thư muốn đi, vội vã chất vấn gay gắt: "Chị định đi đâu?"
Ninh Thư nhíu mày một cái, nói: "Chị phải đến công ty, đã xảy ra chuyện như vậy, hiện giờ công ty gọi chị đến giải thích rõ ràng mọi chuyện."
Đột nhiên Mạch Đóa Nhi lại lấy lòng nói với Ninh Thư: "Chị Trần, có thể bảo công ty giúp em giải quyết vấn đề, mở một buổi họp báo được không, chị Trần, em vẫn muốn đóng phim, em có thể kiếm thật nhiều tiền cho công ty." 
Bản lĩnh gây chuyện của Mạch Đóa Nhi còn lớn hơn bản lĩnh kiếm tiền của cô ấy, Ninh Thư lạnh nhạt nói: "Chị sẽ cố gắng."
Mạch Đóa Nhi lúc này mới gật đầu, nói với Ninh Thư: "Chị Trần, em chờ chị trở lại."
Ninh Thư đến công ty, trực tiếp bị cấp trên nghiêm khắc phê bình một hồi, hơn nữa trực tiếp muốn giải trừ hợp đồng với Mạch Đóa Nhi, đối với loại nghệ sĩ này công ty chẳng còn tâm tư nào để mở họp báo nữa, trực tiếp vứt bỏ Mạch Đóa Nhi. 
Trong tay Ninh Thư cầm bản thanh lý hợp đồng, cũng may cấp trên không sa thải cô, chuyện này thực sự làm ầm ĩ quá lớn, gây ảnh hưởng không tốt, nên công ty mới vứt bỏ Mạch Đóa Nhi không còn chút giá trị này.
Trong tay Mạch Đóa Nhi cầm bản thanh lý hợp đồng, lập tức như bị sét đánh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.