Ninh Thư nhìn tinh thần không ngừng sa sút của Mạch Đóa Nhi, an ủi cô ta: "Em yên tâm, sau này chị sẽ bắt đầu nhận giúp em một số nhân vật chính diện, nếu như công ty có thông cáo gì, chị sẽ giúp em giành vai diễn đó về."
Mạch Đóa Nhi gật đầu, xoa xoa đầu lông mày của mình, Ninh Thư còn nói thêm: "Quãng thời gian gần đây em nghỉ ngơi cho thật khỏe đi, em đã mệt mỏi quá rồi, có một số chuyện không phải một lần là xong luôn, tất cả những người đóng phim đều phải chịu đựng từ từ như vậy, đánh bóng kỹ xảo diễn xuất của mình, em không nên gấp gáp như vậy."
Mạch Đóa Nhi thở dài một hơi, cô ta muốn nổi tiếng, muốn nổi tiếng vô cùng, bởi vì cô ta thực sự không muốn chịu khổ nữa, đây coi như là quãng thời gian Mạch Đóa Nhi nhìn thấy được sự tàn khốc của giới nghệ sĩ, còn cả phân biệt đẳng cấp rõ ràng, càng là người phía dưới kim tự tháp càng khổ, đều không xem cô ta như con người.
Mạch Đóa Nhi chịu đủ mọi khổ cực như vậy, bây giờ Mạch Đóa Nhi muốn leo lên cao, dù cho phải trả bất kỳ giá nào, cô ta cũng không muốn chịu khổ như vậy nữa, bị người ta giẫm đạp lên, bị người khác xem thường, sống mà không có tôn nghiêm.
Ninh Thư không nói gì, xoay người rời đi.
Suy nghĩ của Mạch Đóa Nhi rất xốc nổi, hơn nữa cộng thêm những gian khổ trước kia phải chịu đựng, khiến cô ta dường như cảm nhận hết được những phù phiếm và sự tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783619/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.