Chương trước
Chương sau
Sau khi Mạc Tước Phong phát hiện chính mình trúng chiêu, lập tức ra ngoài phòng tiệc, trực tiếp nhảy vào trong hồ bơi cách đó không xa, thật ra không phải vì Mạc Tước Phong trung trinh thế nào, mà vì Mạc Tước Phong chán ghét bị người ta mưu hại như vậy.
Trong giới giải trí, hắn có gì chưa từng thấy, dơ bẩn không gì bằng, Mạc Tước Phong căn bản khinh thường nữ nhân như vậy, huống chi là lên giường với họ, còn trong tình huống bị trúng thuốc như thế.
Mạch Đóa Nhi không thích không khí như vậy, nên ra khỏi phòng tiệc, ở cạnh hồ bơi nghe tiếng gió đêm, nghe thấy tõm một tiếng có người rơi xuống nước, bèn nhảy xuống cứu người, cứng rắn muốn đưa Mạc Tước Phong đang trúng thuốc này lên bờ. 
Mạc Tước Phong vốn đã nhịn rất khó chịu, hiện tại có một cơ thể phụ nữ sáp lại gần hắn, lập tức có cảm giác không kìm được nữa, lại ngửi thấy mùi vị sạch sẽ trên người Mạch Đóa Nhi, không có mùi nước hoa nồng đậm như những nữ minh tinh khác.
Mạc Tước Phong vốn không phải người để mình phải chịu thiệt, trực tiếp lôi Mạch Đóa Nhi lên rồi cùng Mạch Đóa Nhi ấy ấy bên bụi cây xanh trong cánh rừng nhỏ cạnh hồ bơi.
Mạch Đóa Nhi kêu lên tuyệt vọng, cô ta vốn là đi cứu người, kết quả phát triển thành câu chuyện bị ăn, cô ta thế mà lại bị người ta cưỡng gian rồi. 
Sau đó, Mạc Tước Phong cảm thấy người phụ nữ này rất sạch sẽ, rất trúc trắc, mặc quần xong bèn cho Mạch Đóa Nhi một tấm chi phiếu không rẻ, Mạch Đóa Nhi lập tức cảm giác mình bị làm nhục, xé bỏ chi phiếu, sau đó liền chạy mất.
Mạch Đóa Nhi giấu chuyện này đi, không nói cho ai cả, ngay cả Trần Hi người quản lý này cũng không biết.
Mạc Tước Phong cảm thấy người phụ nữ này đang cố làm ra vẻ, sớm muộn gì cũng trở về tìm hắn, mỗi phụ nữ tiếp cận hắn đều có mục đích của mình, chẳng qua là lạt mềm buộc chặt mà thôi. 
Phụ nữ đi vào giới giải trí, chẳng phải đều muốn “hot” sao.
Thế nhưng Mạch Đóa Nhi thật sự không đi tìm hắn, Mạc Tước Phong mới phái người đi điều tra Mạch Đóa Nhi, thấy Mạch Đóa Nhi sống thảm như vậy, luôn diễn vai quần chúng, Mạc Tước Phong cảm thấy người phụ nữ này dù gì cũng từng lên giường với hắn, vì vậy bèn tiện tay giúp Mạch Đóa Nhi.
Từ đó về sau Mạch Đóa Nhi bắt đầu may mắn, hơn nữa không cần thông qua Trần Hi người quản lý này đã nhận được một số vai diễn khá có sức nặng. 
Mạc Tước Phong ngầm quan tâm Mạch Đóa Nhi, phát hiện Mạch Đóa Nhi thật sự khác với những phụ nữ khác trong giới giải trí, sạch sẽ mới mẻ, còn dần dần lộ ra sức hấp dẫn, hơn nữa hồi tưởng lại mùi vị của Mạch Đóa Nhi, Mạc Tước Phong quyết định duy trì quan hệ cùng Mạch Đóa Nhi.
Giữa hai người dần dần có dây dưa, Mạc Tước Phong luôn ép buộc Mạch Đóa Nhi quan hệ với mình, thích thân thể của Mạch Đóa Nhi, hơn nữa Mạc Tước Phong còn uy hiếp Mạch Đóa Nhi, không đồng ý thì sẽ nói ra chuyện cô ta bị người ta cưỡng gian, Mạch Đóa Nhi bị Mạc Tước Phong vô sỉ khiến cho tức muốn chết, chỉ có thể đi theo Mạc Tước Phong.
Tuy nói Mạc Tước Phong Mạc tổng giám đốc ép buộc Mạch Đóa Nhi, nhưng đối với cô ta quả thực rất tốt, thậm chí không nói gì mà để cho cô ta càng ngày càng diễn những nhân vật quan trọng, gặp phải khó khăn gì cũng để Mạc Tước Phong giải quyết, Mạch Đóa Nhi thuận lợi cả đường không bị ngăn cản, rốt cuộc trở thành diễn viên. 
Thuận tiện thu hoạch được một tình yêu tốt đẹp, tóm lại chính là may mắn một đời, Mạc Tước Phong luôn chiều vợ, dẹp bỏ người ngoài, thể hiện các kiểu tình yêu đẹp đẽ trên báo chí làm cho người ta cay mắt.
Theo lý thuyết Mạch Đóa Nhi “hot” rồi, Trần Hi người quản lý này cũng được sáng theo, nhưng sự thực lại không phải như thế, Mạch Đóa Nhi cực kỳ không hài lòng với người quản lý của mình, có thể nói là chán ghét, bởi vì cô luôn để nghệ sĩ trong tay mình đi đường ngang ngõ tắt.
Mạch Đóa Nhi ghét nhất như vậy, lại cộng thêm việc sau đó Trần Hi rất lạnh nhạt với Mạch Đóa Nhi, làm cho Mạch Đóa Nhi cảm thấy Trần Hi làm việc không có nguyên tắc, cũng không công bằng. 
Mạch Đóa Nhi chỉ tùy ý mắng mỏ Trần Hi với Mạc Tước Phong hai câu, nói Trần Hi giống như tú bà lầu xanh thời cổ đại, khiến Mạc Tước Phong ghi nhớ trong lòng, Trần Hi bị công ty sa thải, nghệ sĩ trong tay cô cũng bị người quản lý khác thu nhận, nhưng không có một ai “hot” lên nổi.
Trần Hi bị công ty truyền thông Hải Lãng sa thải xong, đến công ty giải trí khác phỏng vấn làm người quản lý, nhưng không một công ty nào muốn nhận, Trần Hi cuối cùng cũng biết mình đắc tội với ai, có người nói cho cô biết tổng giám đốc tập đoàn giải trí Mạc thị muốn chèn ép cô.
Khiến cô không làm tiếp được trong giới giải trí. 
Trần Hi muốn biết vì sao, khi thấy Mạc Tước Phong và Mạch Đóa Nhi tay trong tay, Trần Hi đã biết lí do.
Mạch Đóa Nhi xem thường nhất là nữ minh tinh không có tôn nghiêm đi nịnh bợ, để diễn một bộ phim mà không từ thủ đoạn, nhưng bây giờ Mạch Đóa Nhi có gì khác chứ, chỉ chẳng qua Mạch Đóa Nhi chỉ phục vụ một người.
Nhưng lại được gắn cái mác tình yêu, Mạc Tước Phong cho Mạch Đóa Nhi cái mác tình yêu, chứ không phải giao dịch thể xác bẩn thỉu. 
Bởi vì tình yêu, cho nên mọi thứ đều là chuyện đương nhiên.
Trần Hi tức không chịu được trực tiếp phơi bày chuyện của Mạch Đóa Nhi và Mạc Tước Phong ra ánh sáng, nói Mạch Đóa Nhi được Mạc Tước Phong bao nuôi.
Đương nhiên Trần Hi cũng không sống trong giới được nữa, lúc chuẩn bị rời khỏi Giang thành, bị lưu manh bắt được, sau đó bị mấy tên lưu manh cưỡng gian, nhốt trong căn phòng không thấy ánh mặt trời, Trần Hi tuyệt vọng dùng dao gọt trái cây giết chết một kẻ lưu manh, sau đó bị lưu manh khác đâm chết, thi thể bị vứt xuống biển, bỏ mình trong bụng cá. 
Ninh Thư: →_→
Đây chính là thái bình thịnh thế mà hệ thống nói, con mẹ nó, cuối cùng bị người ta giết còn thái bình thịnh thế?
Tâm nguyện của nguyên chủ: 1, cô không muốn bị Mạch Đóa Nhi và Mạc Tước Phong hại chết, phải khiến Mạch Đóa Nhi thanh cao thân bại danh liệt, tốt nhất khiến Mạch Đóa Nhi đau khổ giãy dụa dưới tầng lớp thấp hèn nhất trong giới giải trí, để xem cô ta còn có thể vênh váo tự đắc khinh bỉ người khác như vậy không, 2… nếu như có thể đối phó với Mạc Tước Phong, nguyện bỏ ra ba phần tư linh hồn. 
Ninh Thư nhìn thấy tâm nguyện thứ hai của Trần Hi, hiển nhiên biết thân phận mình và Mạc Tước Phong sau này có cách biệt một trời một vực, một người chỉ là người quản lý không có địa vị gì, một người quả thực không khác gì thái tử gia Giang thành, bá chủ giới giải trí một lời nói có sức nặng ngàn cân.
Có thể hoàn thành thì sẽ có nhiều điểm tích lũy, nếu không hoàn thành thì thôi, hỏa lực của nhiệm vụ này đều tập trung trên người Mạch Đóa Nhi.
Đối với kịch bản này, Ninh Thư chỉ có thể nhìn trời, xem ra cần phải tăng cường điểm vũ lực của mình, còn về việc cuối cùng Trần Hi bị côn đồ cưỡng gian, vừa nhìn là biết có mục đích có dự mưu, đoán chừng là do Mạc Tước Phong cố ý. 
Người như Mạc Tước Phong, tùy tiện bỏ ra một xấp tiền đã có người giúp hắn làm việc.
Ninh Thư rút giấy lau trên đầu giường xoa xoa cái mũi sụt sịt, ngồi trên giường chuẩn bị tu luyện, sau đó Ninh Thư phát hiện linh khí trong thế giới này quả thực ít đến mức làm cho người khác giận sôi, chỉ tu luyện được một chút khí lực bé tẹo.
Tuy nói là chỉ có một chút khí lực, nhưng cả người cũng thoải mái hơn, đổ mồ hôi toàn thân, đầu cũng không mê man như vậy nữa, chỉ là hơi đói bụng. 
Ninh Thư tắm rửa xong thì đến phòng bếp mò đồ ăn, trong tủ lạnh tìm được đồ ăn đóng gói không biết đã để bao lâu, Ninh Thư ngửi thử thấy còn chưa hỏng, bèn dùng cái này làm bữa tối.
Vừa ăn bữa tối, vừa lấy điện thoại di động ra, trên di động có một vài tin nhắn quan tâm, đều là tin của nghệ sĩ trong tay mình gửi tới, hỏi thân thể của cô đã khá hơn chưa.
Ninh Thư không trả lời tin nhắn, ăn xong thì lấy sổ tay của nguyên chủ ra, trên đó có ghi chép những chuyện quan trọng. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.