Đối diện với lời lên án của Yến Kiều thì Ninh Thư cũng chỉ khẽ liếc mắt nhìn về phía cô ta: “Con mắt nào của cô nhìn thấy ta hại hắn, ngược lại, Diệp Vũ vì không muốn giao bảo vật trong tiên phủ ra nên nói nó ở trong tay ta, ông đây chưa từng thấy da mặt của ai lại dày như của hắn.”
Diệp Vũ nhìn chằm chằm Ninh Thư: “Rốt cuộc là ai đã đổ oan cho ai.”
“Là ngươi đổ tội cho ta.” Ninh Thư nói, sau đó lập tức giơ tay lên trời để thề: “Ta thề với quy luật trời đất, nếu như tiên phủ ở trong tay ta, thì cả đời này ta sẽ không thể thăng cấp, tu vi sẽ bị phế hết.”
Trong thế giới này, lời thề của những người tu luyện với quy luật trời đất đều rất hữu hiệu, Ninh Thư cũng lợi dụng lỗ hổng, bởi vì lúc này tiên phủ đã không còn ở trong tay cô.
Việc Ninh Thư dám thề độc làm cho sắc mặt của mọi người ở đây đều ngẩn ra, còn sắc mặt của Diệp Vũ lại càng thêm khó coi, đối phương ra chiêu này chính là muốn đá quả bóng về phía của hắn mà, cho dù lúc này hắn có thề thì mọi người cũng sẽ không tin tưởng hắn nữa.
Một người làm gì vẫn luôn thuận buồm xuôi gió như Diệp Vũ không ngờ đến ngày hôm nay lại gặp phải tình huống tiến thoái lưỡng nan như thế.
“Ngươi, ngươi...” Tuy tính cách của Yến Kiều rất ngay thẳng nhưng không có nghĩa là nàng ta không thông minh, bây giờ cho dù Diệp Vũ có làm gì thì cũng là công cốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783597/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.