Tiểu hồ ly bị thị vệ bắt được, lúc đưa đến trước mặt Hoắc Khanh, trên lông dính đầy vụn cỏ và bụi bẩn, lúc thấy Hoắc Khanh, nước mắt rơi lã chã, khiến Hoắc Khanh nhìn mà thấy đau đớn.
Vội vàng phủi bụi trên người tiểu hồ ly, ôm tiểu hồ ly, thấp giọng, run rẩy nói: “Vật nhỏ này, em muốn hù chết trẫm sao.”
Tiểu hồ ly bị Hoắc Khanh ôm không thoát được nhưng trong lòng vẫn giận, nội tâm kêu gào, lừa đảo, đều là kẻ lừa đảo, đầu óc có bệnh mới tin tưởng hoàng đế.
Tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, mình có là gì? Tiểu hồ ly cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
“Vật nhỏ này em dám giận trẫm, gây họa liền chạy, Huyên quý phi bị em đụng sảy thai rồi.” Hoắc Khanh bất đắc dĩ nói, nhíu chặt lông mày, hóa ra đang khổ não chuyện này.
Trong lòng ngày càng hối hận bản thân đã lâm hạnh Huyên quý phi, còn để nàng có thai nữa, trong lòng Hoắc Khanh có cảm giác chột dạ như phản bội tiểu hồ ly.
Nghe thấy sảy thai, thân thể tiểu hồ ly cứng đờ, sảy thai, nó chỉ không thích nhìn dáng vẻ nghênh ngang tự đắc của quý phi mang thai kia, chỉ va chạm vậy đã sảy thai, đúng là quá yếu mà, nữ nhân cổ đại đều ở nhà cao cửa rộng không ra khỏi cửa, rất yếu ớt.
Tiểu hồ ly nghĩ như vậy nhưng trong lòng vẫn rất sợ, hại chết một sinh mệnh chưa chào đời, trong lòng tiểu hồ ly vẫn rất sợ, vội vã nhìn về phía Hoắc Khanh, nghĩ nếu hắn đang trêu chọc nó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783554/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.