Edit: Akito
Trong phòng im ắng, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của nhau, tựa như bốn người đều đang bị bóp cổ, thét chói tai cũng không kêu được.
Mồ hôi lạnh sau lưng Ninh Thư làm ướt quần áo, cảm giác từng luồng hơi thở lạnh lẽo tản ra trên lỗ chân lông.
Ninh Thư lên tiếng nói: “Bút tiên bút tiên, thỉnh người đi, thỉnh người đi, thỉnh người đi…”
Cô gái đối diện Ninh Thư cũng phản ứng lại, “Bút tiên thỉnh người đi, buổi tối ngày mai lại tiếp tục, hôm nay thỉnh người đi.”
Trong lòng Ninh Thư có loại cảm giác không tốt.
Không biết qua bao lâu, Ninh Thư cảm giác tay mình chợt nhẹ, tay buông lỏng bút, toàn thân đổ rất nhiều mồ hôi.
“Cạch” một tiếng, đèn được mở lên, Ninh Thư cảm thấy rất chói mắt, dùng tay che lại đôi mắt, hơn nửa ngày mới thích ứng được ánh sáng mãnh liệt, nhưng lại làm lòng người rất an tâm.
Tối tăm luôn quỷ quyệt, âm trầm.
Bật đèn chính là cô gái ngồi đối diện Ninh Thư, cô ấy lớn lên rất xinh đẹp, đôi mắt đặc biệt linh động, giờ phút này ánh mắt mang theo kinh sợ chưa tan, nhưng so với ba người nằm bò trên bàn, trạng thái của cô ấy là tốt nhất.
Trong lúc nhất thời ai cũng không nói chuyện, hiển nhiên là vừa mới sợ hãi, yên tĩnh đến mức thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập kịch liệt của nhau.
Mọi người tĩnh lặng ngồi chỗ cũ, qua một hồi lâu, cô gái bật đèn nói: “Mọi người tắm rửa ngủ đi.”
Mấy cô gái đi tắm, sau đó bò lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783510/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.