Chương trước
Chương sau
Edit: Akito
Ôn Như Họa trên giường ý thức đã bắt đầu mơ hồ, cảm thấy mình khả năng sắp chết rồi, lại nghe thấy nữ nhân Bạch Cầm Tương này kêu rên ở bên tai mình, giống như hắn đã đi vậy, trong lòng Ôn Như Họa càng hận đến muốn chết.
Trước kia nữ nhân này bỏ rơi hắn, bây giờ cư nhiên còn giết hắn.
“Đại phu, đại phu đến rồi.” Thôn dân dẫn theo đại phu đi đến.
Ninh Thư lập tức nói với Ôn Như Họa trên giường: “Biểu ca, đại phu đến rồi, huynh nhất định sẽ không có chuyện gì đâu, biểu ca, thật sự không phải muội cố ý đâu, biểu ca huynh ngàn vạn không được gặp chuyện không may, huynh xảy ra chuyện thì Cầm Tương phải làm sao bây giờ a, biểu ca a…”
Đại phu bắt mạch cho Ôn Như Họa, lắc đầu nói: “Mất máu quá nhiều, có hơi nguy hiểm.”
Ninh Thư: …
Nam chủ sao có thể dễ dàng rớt đài như vậy đây?
“Biểu ca, biểu ca đáng thương của muội a, đại phu có biện pháp nào không? Chỉ cần ngươi cứu biểu ca của ta, chuyện gì ta cũng có thể làm.” Ninh Thư kêu rên, “Biểu ca, thực xin lỗi, lúc đó trời tối quá, muội thật sự không biết người đó là biểu ca.”
“Có nhân sâm gì đó có thể giúp bổ khí.” Đại phu cũng biết chuyện này không thực tế, nhân sâm kia là đồ vật người nhà có tiền mới có, người trong thôn Hà gia này ăn no bụng cũng không tệ rồi, nhà người nào có nhân sâm đây.
Trên người Ninh Thư vẫn có tiền, nhưng giờ này hơn nữa đêm đi mua nhân sâm cái gì, loại nhân sâm này cũng không phải là dược liệu bình thường, có tiền là có thể mua được chứ, hơn nữa, Ninh Thư cũng không muốn tiêu tiền cho Ôn Như Họa.
Ninh Thư tin chắc nam chủ sẽ không dễ dàng dập máy như thế.
“Thật ra nhà ta có nhân sâm.” Hà Đại Hoa nói.
Ôn Như Họa nghe được lời nói của Hà Đại Hoa, cũng bất chấp hiềm khích ngày thường giữa hai người, dùng ánh mắt chờ mong khao khát nhìn Hà Đại Hoa.
“Ngươi đi tới nhà ta, nói muội muội ta lấy nhân sâm lại đây.” Hà Đại Hoa nói với một thôn dân.
Ninh Thư trộm liếc nhìn Hà Đại Hoa, sao Hà Đại Hoa lại trở nên hào phóng như thế, cư nhiên còn lấy nhân sâm cứu Ôn Như Họa, quả thực chính là mặt trời mọc ở phía Tây.
Miệng vết thương của Ôn Như Họa được đại phu dùng vải quấn lại, tránh khỏi chảy máu, thêm vào trước đó có thảo dược cầm máu, nên máu đã ngừng chảy, nhưng cả người Ôn Như Họa cảm giác bất cứ lúc nào đều có thể chết đi.
Chỉ chốc lát, liền nghe thấy tiếng bước chân vội vàng hỗn loạn chạy tới, y phục trên người Hà Tiểu Hoa có chút lộn xộn, hiển nhiên là gấp gáp chạy tới đây.
Hà Đại Hoa trông thấy Ôn Như Họa nằm trên giường sống chết không rõ, sắc mặt trắng bệch, vội vàng lấy hộp đựng nhân sâm ra, nhân sâm to cỡ ngón cái, hơn nữa cần sâm còn nguyên vẹn, đúng là nhân sâm đáng giá.
Không ngờ nhà trưởng thôn còn có thứ tốt này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.