Edit: Akito
Trong lòng Ninh Thư phát ngốc, đau đến chết lặng, cô thật sự rất chán ghét cảm giác này, luôn bị nó này ảnh hưởng, khiến cho cô thật khó chịu.
Lăng Tuyết nhàn nhạt cười một tiếng, đoán chừng là bởi vì hành động lấy lòng cô ta của Lãnh Ngạo, cô ta liếc nhìn Ninh Thư, đi qua trước mặt cô, mang theo một cỗ mùi thơm dễ chịu, Ninh Thư hít hít mũi, thật dễ ngửi.
Đúng là một nữ nhân có mị lực, Ninh Thư không phủ nhận mị lực của Lăng Tuyết, bằng không sẽ không mê hoặc được nam chính, có nhiều nam phụ như vậy, dưới tay cô ta còn có vô số em trai nhỏ.
Ninh Thư dưới con mắt muôn hình muôn vẻ của mọi người, có chút đứng ngồi không yên, thật vất vả chờ đến lúc tan học, vừa ra đến cổng trường, liền thấy tài xế chờ ở cổng, nhìn thấy Ninh Thư, lập tức mở cửa xe, nói: “Tiểu thư, lão gia đang chờ cô.”
Ninh Thư thoáng nhíu lông mày, quan sát thấy cổng trường đậu đầy xe hơi, thế này mới cảm thấy được căn nguyên vì sao Ace được coi là học viện quý tộc.
Trong trí nhớ bới móc ra vị lão gia, thì ra là ba ba cỗ thân thể này, kỳ thật trong lòng Lâm Giai Giai rất tự ti, nhà cô buôn bán nhỏ đi lên, ba ba cũng coi như là phú hào, nhưng trong mắt bao nhiêu hào môn thế gia chân chính, thì chỉ là một gia đình nhà giàu mới nổi, cho nên mới nói, Lâm Giai Giai có thể đi vào học viện Ace, là đi cẩu. Vận phân.
Hơn nữa trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/783319/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.