Trở mặt vô tình là từ dùng để chỉ những người như Việt Ôn Luân.
Ninh Thư mỉm cười, bắt đầu học thuộc kịch bản, chính là lời thoại của nữ 2, lời thoại này ngẫm tới nghĩ lui, chuẩn bị trước vẫn tốt hơn là gấp gáp học thuộc lời thoại trên phim trường.
Học đến khi trong lòng hiểu rõ.
Ninh Thư cũng lười gọi điện thoại cho Việt Ôn Luân, cho dù có gọi thì cũng chẳng làm gì được.
Căn bản cũng không thể thay đổi được kết quả.
Hơn nữa lòng của Việt Ôn Luân đã nghiêng về một phía, nói nhiều cũng vô dụng.
Mà Kiều Linh Nhi hưng phấn gọi điện cho Việt Ôn Luân, vừa vui sướng vừa sợ hãi nói rằng cô ta thực sự đã trở thành nữ chính.
Điều này có thể khiến cho chị Mộ không vui.
Việt Ôn Luân cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng mà vẫn khuyên nhủ cô ta:
"Vai diễn là do đạo diễn quyết định, không liên quan gì đến anh, em đừng cảm thấy gánh nặng, chỉ cần diễn cho tốt là được."
"Nghe anh nói như vậy, em liền yên tâm rồi, nếu không em cũng không biết làm sao đối mặt với chị Mộ."
Kiều Linh Nhi sợ hãi nói, "Chị ấy có trách em không?"
"Không sao, tất cả đều là quyết định của đạo diễn."
Kiều Linh Nhi im lặng nhếch miệng cười, cô ta liền muốn trở thành người cực kì nổi tiếng, Mộ Thư Dao nhờ vai diễn này mà đại bạo, mà bây giờ cô ta sắp sửa đóng vai này.
Đây là cơ hội mà kiếp trước cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3361230/chuong-1766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.