Ngành giải trí vốn là thùng thuốc nhuộm, không ai có thể gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn được, không ai có thể đi trên biển mà lại không bị ướt giày.
Các ngôi sao lớn không ngần ngại giẫm đạp lẫn nhau để vươn lên, bên cạnh đó còn có vô vàn cám dỗ bủa vây xung quanh, lúc ấy phải xem ý chí của mỗi người ra sao.
Kỳ thật Ninh Thư không thích làm nhiệm vụ về ngành giải trí.
Trải qua quá trình gian nan tích lũy danh tiếng, khi đã có được lại phải đương đầu với những mặt tối của ngành giải trí, vậy mới nói thế gian này hết thảy đều công bằng như nhau.
Đã cầm xấp tiền dày cộp trong tay, cớ sao vẫn không ngừng than thân trách phận, nào là vất vả, nào là thức trắng mấy đêm, hôm nay nhập viện v.v
Mọi chúng sinh đều chật vật kiếm sống, chẳng lẽ bản thân mình lại không biết cố gắng, nỗ lực một chút hay sao?
Người ủy thác chịu oan ức ở chỗ, cô ta và Kiều Linh Nhi không có mâu thuẫn gì với nhau, nhưng Kiều Linh Nhi lại liên tục chì triết, dùng hết sức mà chà đạp cô ta, đã thảm lại càng thảm.
Người ủy thác bị tuyết tàng, ra khỏi cửa còn bị soi mói, bị đem ra so sánh với ngôi sao hiển hách Kiều Linh Nhi kia, áp lực kinh khủng từ dư luận đã đẩy Mộ Thư Dao vào con đường tự kết liễu mạng sống.
*Tuyết tàng: nghĩa đen là giấu trong tuyết, gần giống như “đóng băng” hay phong sát, ở đây chỉ việc ngôi sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3361221/chuong-1764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.