“Nếu tôi nhớ không nhầm, Chu Nghĩa còn có một người em trai đang học đại học thì phải.” Lão Nhị nói.
Chu Nghĩa gia nhập quân ngũ cũng bởi gia cảnh nghèo khó, làm bộ đội sẽ có thêm tiền phụ cấp.
Trong nhà anh ta có cả em trai lẫn em gái.
Áp lực đè lên vai Chu Nghĩa không hề nhỏ.
“Bọn họ là người thân của liệt sĩ, học ở đâu chính phủ sẽ miễn giảm chi phí ở đó.” Tống Dật thay đổi sắc mặt: “Có thể sắp tới tôi sẽ bị cách chức, Ngô chính ủy rất không bằng lòng về việc ồn ào giữa tôi và Ngô Tiêm Nhu.”
“Không thể nào, đội chúng ta đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ trọng đại, ngón tay ngón chân đều đếm không hết, không đến mức vì chút chuyện này mà triệt hạ anh chứ?”
“Huân chương của anh và chúng tôi chỉ để trưng cho đẹp thôi sao?”
Đám người tranh luận ầm ĩ.
Tiểu Cửu trực tiếp nói: “Anh phải làm rõ vụ này với Ngô gia, Ngô gia không thể một tay che trời, coi như muốn hạ anh đi chăng nữa, cũng phải dựa vào sai lầm trong nghiệp vụ.”
Ninh Thư nói: “Nếu Ngô chính ủy thực sự lấy chuyện yêu đương làm cái cớ cách chức anh, cmn ông ta không thiểu năng đến vậy chứ?”
Vấn đề rắc rối do chính con gái mình gây ra, lại xem là chuyện to tát, bao la như đất trời?
Đối với nơi này, chuyện đó chẳng khác nào cái rắm cả, gãi không đau không ngứa.
Nếu ông ta làm vậy, quả thực não cmn tàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3361190/chuong-1750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.